Một câu khiến tất cả mọi người đều bật cười.
Nam Mẫn ném một quả chuối tiêu vào Cố Hoành, bị anh ta chộp lấy, nhe răng cười cười.
Hạ Thâm cười nói: “Nếu muốn diễn thật thì khi về anh sẽ liên lạc với chú Lâm Giác xem có thể cân đo đong đếm một phim cho em không, trước đó anh có nghe chú ấy nói về ý tưởng này rồi, cũng có sẵn kịch bản, sửa lại một chút là được”.
Thư Anh cong mắt nhìn anh ta: “Anh sửa hả?”
Hạ Thâm mỉm cười: “Cũng không phải việc gì khó”.
Nghe thế, mọi người lập tức dấy lên hi vọng, ai cũng nháo nhào ầm ĩ với Nam Mẫn.
Nam Mẫn hết sức cạn lời nhìn bọn họ: “Mọi người có niềm tin mù quáng với em quá nhỉ, ai cũng tin tưởng vào khả năng diễn xuất của em thế hả?”
“Từ nhỏ em đã lăn lộn trong phim trường rồi, chút niềm tin đó vẫn phải có”.
Bạch Lộc Dư cười tủm tỉm nói: “Yên tâm đi em gái, chỉ cần em không hát với nhảy thì hình tượng sẽ không sụp đổ, nên em có đóng vai bình hoa cũng sẽ là bình hoa đẹp nhất”.
Mọi người xấu xa cười ha hả, Lạc Quân Hành cũng mỉm cười.
Mặt Nam Mẫn đầy vạch đen.
Khi Nam Mẫn đang nhanh chóng nổi lên như cồn, kéo theo giá cổ phiếu tập đoàn Nam Thị tăng cao liên tục thì cổ phiếu của tập đoàn Dụ Thị lại xuống dốc không phanh, bị người chơi cổ phiếu mắng lên tận bảng xếp hạng tìm kiếm!
Sau khi Dụ Lâm Hải qua đời, cổ phiếu của tập đoàn Dụ Thị chưa từng ổn định, cứ rớt giá mãi không ngừng, là một đường thẳng trượt dài.
Người chơi cổ phiếu ngồi không yên, các thành viên ban giám đốc cũng không thể ngồi yên được!
Bao nhiêu năm qua, cổ phiếu của tập đoàn Dụ Thị vẫn luôn ổn định, chưa bao giờ xuất hiện tình trạng này.
Dù nửa năm trước có rơi xuống vì Dụ Lâm Hải bị đào ra vụ ly hôn thì cũng nhanh chóng ổn định lại, không tạo thành hậu quả quá nghiêm trọng.
Người ta nói có được thiên hạ thì dễ nhưng giữ được giang sơn lại rất khó, sau khi ông cụ Dụ dần lùi lại phía sau, Dụ Lâm Hải là cháu ngoại đứng ra lo liệu chuyện tập đoàn thì đã bị rất nhiều người đánh giá thấp.
Người ta có câu không ai giàu ba họ, một nhà họ Dụ to như thế lại không tìm được một đứa cháu nội để thừa kế mà phải để cho cháu ngoại gánh vác, thoạt đầu đã dấy lên rất nhiều lời dị nghị và chê cười.
Tuy Dụ Lâm Hải ngồi lên ghế tổng giám đốc đã dùng thủ đoạn cực kỳ mạnh mẽ để ổn định thành viên ban giám đốc, nhưng vẫn có khá nhiều người không phục.
Những người từng nghi ngờ Dụ Lâm Hải, nay cũng buộc lòng phải thừa nhận, không có anh ở Dụ Thị dìu dắt thì nó sẽ rơi vào tình cảnh thế nào, không ai có thể nói trước được.
Nhất là trang sức đá quý Dụ Thị, vì dự án “Không Mất Không Quên” bị tạm dừng nên giá cổ phiếu đã rơi xuống mức thấp nhất từ trước đến nay.
—
Dự án sửa chữa đồ cổ “Không Mất Không Quên” từng được cơ quan chính phủ chỉ mặt gọi tên ủng hộ, bây giờ lại bị treo ở đó vì cái chết của Dụ Lâm Hải, rất nhiều cư dân mạng bày tỏ mình không thể chấp nhận được.
Trang sức đá quý Dụ Thị là nhãn hiệu trang sức lâu đời được sáng lập cách đây hơn hai mươi năm, trên thị trường cạnh tranh khắc nghiệt này, nó vốn không còn quá nhiều ưu thế, đang trong quá trình cải cách.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!