Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế

“Tôi biết, tôi sẽ cố gắng hết khả năng”.

Nghe anh nói nghiêm túc đứng đắn như vậy, ngược lại Phó Vực không nói thêm lời châm chọc gì nữa, kéo dài thêm hai câu rồi cúp máy.

Anh ta cũng không nói ra mình có tâm tình gì.

Một mặt cảm thấy vui mừng cho con cá khô già, một mặt lại cảm thấy chua xót cho bản thân.

Anh ta tung hoành tình trường bao nhiêu năm nay, đi qua vạn bụi hoa, gió thổi cỏ rạp, kết quả gặp phải Nam Mẫn, hơn nữa không chỉ một lần bị đả kích đến mức có chút hoài nghi về cuộc sống.

Không biết thế nào, cặp đôi uyên ương khổ mệnh Nam Mẫn và lão Dụ mặc dù phân li, nhưng giữa bọn họ có một loại từ trường vô hình, khiến anh ta cảm thấy rất khó đánh phá.

Có lẽ cũng đã đến lúc thật sự phải buông tay.

“Anh Phát Tài!”

Tô Âm mặc đồng phục học sinh xanh trắng đan xen, vội vàng chạy lên núi, mặt lộ vẻ gấp gáp: “Bố lão Dụ, cái tên Thư Thư gì đó đến rồi, mẹ Dụ đang ầm ĩ với ông ta kìa!”

“Nói đến là đến thật luôn”.

Phó Vực mặt liền biến sắc: “Đi, đi xuống, cùng mắng chết ông ta đi!”

*

Sau khi Dụ Lâm Hải xem xong tài liệu của Vương Bình, sau khi sắp xếp một chút, anh gửi qua cho Nam Mẫn.

Đồng thời kèm theo một câu: ‘Nếu tiện thì anh gọi điện thoại cho em nói chuyện’.

Nam Mẫn đang ở buổi biểu diễn, sau khi nhận được tin nhắn, cô chỉ trả lời lại một câu…

‘Đang ở ngoài. Quay về rồi nói’.

Dụ Lâm Hải: ‘Được’.

Cứ trao đổi qua lại mấy câu như vậy cũng khiến nội tâm Dụ Lâm Hải cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.

Anh nắm điện thoại, nhìn chữ viết trên màn hình, không nhịn được lại bắt đầu nhớ đến cô.

Anh chưa từng nhớ nhung ai nhiều như vậy, loại cảm giác này vừa ngọt ngào lại có chút chua xót, vô cùng sốt ruột, khiến người ta có một loại kích động, chỉ muốn mọc cánh bay đến bên cạnh cô.

Có ngàn vạn lời muốn nói, nhưng không thể nào biểu đạt trên Wechat, trong điện thoại anh cũng không nói ra khỏi miệng.

Nhưng cũng chỉ có thể hóa thành chữ viết trên lá thư…

Lại là một bức thư nặc danh được niêm phong, dán tem, ném vào thùng thư gửi đến khu vườn Hoa Hồng.

Toàn bộ Messuri sẵn sàng chiến đấu vì một Thẩm Lưu Thư không mời mà tới.

Bầu không khí có thể nói đang gươm súng sẵn sàng.

Tô Âm, Phó Vực, dì Vệ và sư thúc Đinh đều đứng sau lưng Dụ Phượng Kiều, mắt nhìn chằm chằm vào Thẩm Lưu Thư.

Trong tay Thẩm Lưu Thư xách không ít quà cáp và sản phẩm chăm sóc sức khỏe, ông ta nhìn Dụ Phượng Kiều, nhẹ nhàng nói: “Kiều, tôi không có ý gì khác, chỉ là muốn đến thăm bà”.

“Vậy ông nhìn thấy rồi thì đi đi”.

Vẻ mặt Dụ Phượng Kiều lạnh lùng: “Tôi không muốn gặp ông”.

Thẩm Lưu Thư mím môi, ngước mắt nhìn bốn người sau lưng Dụ Phượng Kiều: “Tôi có thể nói chuyện riêng với bà được không?”

“Giữa chúng ta không có gì để nói chuyện”.

Dụ Phượng Kiều không để cho ông ta một chút mặt mũi: “Mang đồ của ông cút đi!”

Trong mắt Thẩm Lưu Thư hiện lên chút bối rối, nhưng nếu ông ta đã đến đây thì đã chuẩn bị sẵn sàng để xấu hổ.

Ông ta vẫn cười nói: “Kiều, đừng như vậy. Dù gì chúng ta cũng là vợ chồng, ngay cả một câu bà cũng không muốn nói chuyện với tôi sao? Lúc đến đây tôi còn đặc biệt đến thành phố Nam gặp con trai”.

Vừa nghe thấy ông ta đi gặp con trai, Dụ Phượng Kiều lập tức biến sắc mặt.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!