Chương 938
Hoắc trì Viễn chịu không nổi khi Tề Mẫn Mẫn dỗ dành anh, chỉ nhìn cô nở nụ cười bất đắc dĩ.
“Thế này mới ngoan!” Tề Mẫn Mẫn vỗ nhẹ hai gò má của Hoắc trì Viễn, trong lòng ngọt ngào, tươi cười rạng rỡ.
“Ngoan?” Hoắc trì Viễn nhíu mày không rõ hỉ nộ.
“Không phải ngoan thế chẳng lẽ là không ngoan?” Tề Mẫn Mẫn nhíu mày hung hăng trả lời.
“Em nói cũng đúng.” Hoắc trì Viễn cười khổ.
Đối với Tề Mẫn Mẫn, ý muốn cưng chiều cô đã đi vào trong xương tủy. Cô nói cái gì anh cũng không phản đối, chính là “ngoan”…… không ngờ chữ này cũng có ngày gắn liền với anh.
Tề Mẫn Mẫn thấy vẫn không có chuyển biến gì thì lại gần, dùng hai tay nhéo má Hoắc trì Viễn, làm gương mặt lạnh lùng của anh không ra hình thù gì.
Hoắc trì Viễn ôm lấy cổ Tề Mẫn Mẫn, dường như căm tức nói:”Nghịch ngợm!”
“Anh là người đàn ông của em, chẳng lẽ không thể bị em nhào nặn hay sao?” Tề Mẫn Mẫn vì được yêu chiều mà kiêu ngạo nói.
Hoắc trì Viễn nhìn thấy tài xế nhìn bọn họ qua gương, ho nhẹ một tiếng, bất đắc dĩ nói:”Em toàn ỷ vào sự yêu chiều của anh.”
“Đây là đặc quyền của em!” Tề Mẫn Mẫn kiêu hãnh nở nụ cười. “Có đặc quyền mà không cần chính là đồ ngốc! Em muốn thừa dịp anh còn cưng chiều em thì em phải nhào nặn, vo tròn anh!”
“Em tiếp tục đi.” Hoắc trì Viễn chìa mặt ra, nhìn Tề Mẫn Mẫn đầy thâm tình.
“Em muốn nhào anh thành bí đỏ….khoai lang…mướp đắng….” Tề Mẫn Mẫn vừa bóp nhéo má Hoắc trì Viễn, vừa uy hiếp nâng mặt anh lên. Nhìn thấy vẻ mặt có chết cũng không lùi bước của anh thì cười, trên môi anh khẽ mút một cái, liền nhanh chóng lùi lại.
Nếu không phải tài xế đang nhìn chằm chằm, Hoắc trì Viễn đã sớm ôm chầm lấy Tề Mẫn Mẫn hung hãn hôn lại. Anh đang cố nén sự kích động, yết hầu không kìm chế được lên xuống, chỉ dùng đôi mắt nóng bỏng nhìn Tề Mẫn Mẫn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!