Chương 737
Còn nhớ lần đó, lúc cô hoảng sợ thét chói tai thì có một lồng ngực dày rộng ấm áp cho cô cảm giác an toàn. Mà lúc này, chỉ có một mình cô lẻ loi, không ai an ủi.
Lúc một mặt quỷ xuất hiện trước mặt cô, cả người Tề Mẫn Mẫn run rẩy, bịt lỗ tai, thét lên.
Hoắc trì Viễn, lúc em cần anh, thì anh đang ở đâu?
Tề Mẫn Mẫn khóc nấc lên, cực kỳ tủi thân.
“Tề Mẫn Mẫn, bạn ở đâu? Trả lời mình đi! Tề Mẫn Mẫn, mình là Ninh Hạo! Nói cho mình biết bạn đang ở đâu?!” Đúng lúc này, giọng nói của Ninh Hạo vang lên trước cửa nhà ma.
Tề Mẫn Mẫn giống như gặp đc cứu tinh, đột nhiên đứng dậy, chạy ra khỏi nhà ma.
“Lớp trưởng, mình ở đây!” Tề Mẫn Mẫn thấy Ninh Hạo đang đứng trong đám đông, lo lắng nhìn quanh, vội vàng chạy về chỗ cậu.
Ninh Hạo nghe thấy giọng Tề Mẫn Mẫn, vội vàng xoay người, vui mừng khi thấy Tề Mẫn Mẫn: “Tề Mẫn Mẫn, mình tìm được bạn rồi!”
Tề Mẫn Mẫn nhào vào lòng Ninh Hạo, đau lòng khóc to.
“Được rồi, đừng khóc nữa!” Ninh Hạo vuốt mái tóc dài của Tề Mẫn Mẫn, đau lòng khi cô nói vậy.
Vương Giai Tuệ đứng ở phía sau Ninh Hạo, tâm tình phức tạp nhìn Ninh Hạo cùng Tề Mẫn Mẫn ôm nhau đứng cùng một chỗ.
Nếu không có Hoắc trì Viễn, hai người bọn họ ở bên nhau thật đúng là trời sinh một cặp.
“Tề Mẫn Mẫn, cậu khiến mọi người vội muốn chết!” Cô đi đến bên cạnh hai người, vui sướng nhìn Tề Mẫn Mẫn.
“Giai Tuệ?” Tề Mẫn Mẫn không nghĩ tới có thể gặp Giai Tuệ, cô khẩn trương đẩy Ninh hạo ra, dùng sức lau nước mắt, giọng nói thành khẩn đầy xin lỗi: “Có phải tớ quấy rầy cuộc hẹn của hai người không?”
“Hẹn hò?” Vương Giai Tuệ sau khi nghe thấy Tề Mẫn Mẫn giải thích, liền buồn cười nhìn thoáng qua Ninh Hạo đang xấu hổ, “Làm sao có thể? Tề Mẫn Mẫn, cậu cảm thấy hai người bọn tớ giống một đôi đang yeu nhau sao?”
“Chẳng lẽ không đúng?” Tề Mẫn Mẫn mê mang nhìn Ninh Hạo một phen.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!