Chương 710
Chẳng lẽ người đàn ông thật sự là động vật sống bằng nửa thân dưới?
Bởi vì anh lên giường với Tề Mẫn Mẫn, cho nên liền quên hết hận thù, quên cả Y Nhiên?
Nếu năm đó cô có thể chủ động một chút, có thể kết cục sẽ hoàn toàn khác bây giờ hay không?
Cô bắt đầu hối hận về bản thân mình từ trước đến nay đều yên lặng chờ đợi.
“Làm sao mà em biết được?” Hoắc trì Viễn kinh ngạc nhìn Ưng Mẫn.
Ưng Mẫn quay đầu lại, sắc mặt trắng bệch nói: “Các người lớn tiếng như vậy, nghe được sự thật không chỉ có em.”
“Anh không trách em.” Hoắc trì Viễn thật có lỗi nhìn Ưng Mẫn.
Trong trí nhớ của anh, Ưng Mẫn là một đại thế Văn tĩnh thanh tao lịch sự, cô không thể nghe trộm bọn họ nói chuyện. Vừa rồi anh avf bác gái nói chuyện với nhau thật sự lớn tiếng.
Xem ra sự thật có thể không còn cách nào giữ được nữa.
Sẽ có một ngày, tất cả mọi người đều biết Tề Mẫn Mẫn mới đúng là hung thủ.
Anh phải làm sao để có thể bảo vệ cô không bị tổn thương đây?>
“Bác sĩ Ưng, xin hãy chăm sóc bác ấy.” Hoắc trì Viễn thành khẩn nói.
“Hoắc trì Viễn, anh yên tâm. Em sẽ chăm sóc bác ấy như người thân của mình. Anh khẩn trương đi kết hôn đi. Những vị khách đều đang chờ anh và Tề Mẫn Mẫn cùng kính rượu. Nhớ rõ gọi điện thoại cho Tề Mẫn Mẫn, đừng để cô ấy sốt ruột.” Ưng Mẫn dặn dò.
“Em luôn là người nghĩ cho người khác như vậy.” Hoắc trì Viễn cảm khái nói.
“Có thể được anh ca ngợi như vậy, em nên cao hứng hay bi ai đây?” Ưng Mẫn bất đắc dĩ thở dài.
“Không nên cao hứng?” Hoắc trì Viễn nhàn nhạt cười hỏi.
“Người tốt không có một chút dục vọng nào. Người đàn ông em yêu vốn không cần người phụ nữ của anh ấy có tốt hay không.” Ưng Mẫn nhìn thẳng vào mắt anh.
“Hai người… đang nói gì?” Phu nhân Tưởng hồ đồ nhìn Hoắc trì Viễn, lại nhìn Ưng Mẫn.
Ưng Mẫn quay đầu, dịu dàng nói: “Chúng ta đang nói bác là một người phụ nữ hiểu chuyện, nhất định sẽ đồng ý cho Hoắc trì Viễn cưới Tề Mẫn Mẫn, đúng không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!