Chương 480
Lúc này ba Cố và bà nội Hoắc cũng lên tiếng, Cố Hoài Cẩn mới giữ lại vòng tay.
”Vậy cô sẽ chuẩn bị một bao lì xì thật lớn!” Cố Hoài Cẩn kéo tay Tề Mẫn Mẫn, quan tâm hỏi, “Tề Mẫn Mẫn, nghe nói con chưa tốt nghiệp cấp ba sao? Giờ con đang học trường nào?”
”Con học trường cấp ba XX ạ!” Tề Mẫn Mẫn vui vẻ cười nói. Có thể khiến cô của Hoắc trì Viễn cất chiếc vòng tay đi khiến cô cảm thấy rất vui vẻ nếu không cô sẽ cảm thấy rất nặng nề.
”Trường học đó rất tốt. Hồi trước, Hoắc Nhiên thiếu mất 0.5 điểm nên không vào được trường cấp ba XX đâu. Lúc đó, thằng bé còn về nhà khóc đỏ cả mũi đấy!” Cố Hoài Cẩn kể xấu Hoắc Nhiên.
”Thật sao ạ?” Tề Mẫn Mẫn vui vẻ cười rộ lên. Một người tính cách thẳng thắn, cởi mở như Hoắc Nhiên lại có thể khóc nhè. Nghĩ lại cô cảm thấy khá thú vị.
Hoắc Nhiên bất mãn kháng nghị: “Cô à, tại sao cô có thể nói con như vậy chứ? Lúc đó là con kém may mắn mà thôi! Lúc thi cao đẳng, điểm con cao nhất thành phố đó!”
”Chỉ là mèo mù vớ cá rán thôi! Do con may mắn thôi!” bà nội Hoắc cũng hùa vào trêu chọc Hoắc Nhiên rồi vui vẻ cười lên.
Nghe bà nội nói tất cả mọi người trong phòng trừ Hoắc Nhiên đều bị chọc cười.
Tề Mẫn Mẫn gãi gãi đầu, cười ha ha: “Thật ra…… thật ra con cũng chỉ may mắn mới vào được trường XX thôi!”
Cô nhớ khi chuẩn bị thi vào cấp ba, ngày nào Ninh Hạo cũng kèm cô học. Mỗi môn đều giảng kỹ kiến thức trọng tâm cho cô. Cô gặp chuyện lại ôm được chân phật nên mới có thể vào được trường cấp ba XX.
Bây giờ nghĩ lại, Ninh Hạo thật sự là quý nhân trong cuộc đời cô.
Nhưng cô không có cách nào đáp lại tình cảm của cậu, bắt buộc phải phụ lòng cậu rồi.
”Chỉ cần 0.5 điểm nữa thôi là hai chúng ta có thể học cùng trường rồi!” Hoắc Nhiên tiếc nuối vỗ đùi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!