Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Vợ Cũ Thật Quyến Rũ - Nguyễn Băng Trâm

Chương 327

“Khi nào thì tôi phát tiền lương cho anh mà anh còn quan tâm cả cuộc sống tình cảm của tôi?” Hoắc Trì Viễn lạnh lùng liếc mắt nhìn Trịnh Húc một cái.

Xe dừng ở biệt thự, Tề Mẫn Mẫn đẩy cửa xe muốn xuống.

“Đợi một chút!” Lynda giữ chặt cánh tay của Tề Mẫn Mẫn, thật sự hỏi han: “Hẳn là cô sẽ không nháo loạn đòi tự sát chứ? Hai ngày này Hoắc tổng rất bận, cũng không rảnh quay lại thu dọn thi thể của cô đâu?”

“Không! Tôi còn chưa chuộc hết tội của mình, chắc sẽ không chết dễ dàng như thế. Lại nói, chết cực kỳ dễ dàng, sống mới khó.” Tề Mẫn Mẫn nói xong, xuống xe lấy hành lý.

Lynda trầm tư nhìn bóng lưng của Tề Mẫn Mẫn rời đi.

Trịnh Húc từng nói, Tề Mẫn Mẫn và Hoắc Trì Viễn đã từng bị ngăn cách bởi huyết hải thâm cừu, gần nhau đã không dễ, cô không nên đi phá hoại.

Có lẽ anh ấy đúng.

Sau khi sự thật được vạch trần, Tề Mẫn Mẫn và Hoắc Trì Viễn chỉ sợ khó yêu nhau được.

Cô hiểu Hoắc Trì Viễn, không ai quan trọng hơn Tưởng Y Nhiên, vì báo thù cho Tưởng gia, anh tiêu phí không ít sức lwucj và tiền bạc, mà hiện giờ tất cả hận thù đều chỉ hướng về một người – Tề Mẫn Mẫn. Bả vai gầy yếu kia của cô có thể chịu được sự trả thù của Hoắc tổng sao?

Thật sự làm cho người ta lo lắng.

Đi vào biệt thự mình đã ở những hai mươi mấy ngày, Tề Mẫn Mẫn có một loại cảm giác như đã trải qua mấy đời. Nơi này lại không thể cho cô cảm giác như ở nhà, vì Hoắc Trì Viễn đã không còn coi cô là vợ. Cô chỉ là một người khách qua đường, chỉ sợ Hoắc Trì Viễn ở Thụy Sĩ trở về cũng là lúc cô phải lăn ra ngoài.

“Quản gia, cháu đã về!” Cảm xúc của cô hạ xuống theo lời chào dành cho dì Lưu, cật lực xách hành lý vào trong. Lúc xuất ngoại, hành lý đều do Hoắc Trì Viễn chuẩn bị, ngay cả một ngón tay cô cũng chưa động đến. Nhớ tới thời gian vài ngày qua, ngọt ngào ân ái liền biến thành hận thù, nước mắt cô lại dâng lên.

“Sao lại trở về một mình? Cậu Cố đâu?” Dì Lưu quan tâm hỏi han.

“Anh ấy ở lại Geneva xử lý công chuyện.” Tề Mẫn Mẫn buông mắt xuống, miễn cưỡng cười, vội chạy lên lầu. Cô sợ nán lại dưới lầu thêm vài phút, nước mắt sẽ không nhịn được mà tự rơi xuống. sau khi để hành lý ở cửa, cô liền nhào lên giường, dùng chăn chă mặt khóc.

Trên giường là mùi nước hoa nhàn nhạt nhắc nhỏ cô và anh đã từng có bao nhiêu thân mật.

“Thiếu phu nhân, muốn bà nấu điểm tâm khuya cho cháu ăn không?” Dì Lưu đi lên lầu, đứng ngoài cửa quan tâm hỏi han.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!