Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Vợ Cũ Thật Quyến Rũ - Nguyễn Băng Trâm

Chương 297

Dương Nguyệt Quyên đợi Tề Bằng Trình ngủ trưa rồi liền chạy xuống dưới lầu, bảo người giúp việc rời đi, lén gọi một cuộc điện thoại:”Lão Lý, chuyện kia ông làm đến đâu rồi?”

“Dương tổng, đối phương đã tra ra vấn đề sản xuất của chúng ra, muốn năm mươi vạn mới đồng ý đàm phán riêng.”

“Năm mươi vạn? Một cái mạng hèn mà cũng đáng năm mươi vạn?” Dương Nguyệt Quyên căm tức gầm nhẹ. “Ông nói cho bọn họ biết, nhiều nhất là hai mươi vạn! Nhiều hơn một đồng cũng không có!”

“Được được, tôi sẽ đàm phán với người nhà.”

“Chuyện này mà không giải quyết xong thì ông hãy từ chức đi!” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng uy hiếp nói. Sau khi để điện thoại xuống, bà tức giận quăng lên sô pha:”Quá tham lam rồi! Mở miệng đã đòi năm mươi vạn. Cái tiểu trấn đó cả đời cũng không kiếm được năm mươi vạn.”

Lúc bà đang phẫn nộ không thôi thì Tề Lạc gọi tới. Bà lập tức kìm lửa giận, nghe máy.

“Mẹ. Ninh Hạo không để ý đến con.”

“Ngay cả một thằng con trai cũng không làm gì được, con còn là con của mẹ sao?” Dương Nguyệt Quyên quở trách nói.

“Còn không phải là tại Tề Mẫn Mẫn sao? Chị ta không cho phép con tiếp cận Ninh Hạo.” Tiếc Lạc oán hận, kể hết những chuyện đã xảy ra trong hai ngày qua cho Dương Nguyệt Quyên,”Con sắp làm cho chị ta tức điên lên. Bản thân chị ta đã chiếm được Hoắc Trì Viễn mà còn không cho Ninh Hạo có bạn gái.”

“Con cũng quá vội vàng rồi!”

“Con chỉ là quá tức giận thôi! Lúc ấy không nghĩ nhiều, đẩy chị ta xuống cho chị ta uống mấy ngụm nước. Không phải con cũng cố tình rơi xuống nước sao? Bọn họ dù có nghi ngờ cũng không có bằng chứng để chất vấn con.”

“Con bé Tề Mẫn Mẫn kia tâm cơ cũng không vừa, không chừng cũng đã sớm đoán ra. Con phải nghĩ cách thay đổi hình tượng của mình.” Dương Nguyệt Quyên nhíu mi, còn suy nghĩ cẩn thận.

“Thay đổi như thế nào?”

“Con nên…..” Dương Nguyệt Quyên lặng lẽ nói cho Tề Lạc nghe kế hoạch của mình.

“Mẹ, con yêu mẹ đến chết mất!” Tề Lạc nghe xong, vui mừng hô lớn.

“Mẹ con trải đời hơn con rất nhiều! Nếu không phải kế hoạch của mẹ cao thâm, giờ này con vẫn không thể có cơ hội gặp cha con.” Dương Nguyệt Quyên âm hiểm nở nụ cười.

“Con biết! Tất cả những gì con có đều là mẹ mang lại!” Tề Lạc liên tuc gửi hơn mười cái hôn gió.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!