Chương 1864
Tề Mãn Mãn đỏ mặt, ngượng ngùng nói thêm, “Đau..” “Còn không phải vì em..”
Hoắc Trì Viễn cố nén, giọng thô cứng nói “Anh ra đi được không?”
Tề Mẫn Mẫn nhỏ giọng năn nỉ"Em thật chặt”
Hoắc Trì Viễn chẳng nhứng không đáp ứng yêu cầu của Tề Mẫn Mẫn, ngược lại bế cô lên, bắt đầu một lần nữa... sau, Hoäc Trì Viễn mới buông Tê Mẫn Mẫn ra, giúp cô sửa sang lại quần áo “Lần sau không được viện cớ này nữa!”
Tề Mẫn Mẫn thẹn thùng trừng mắt nhìn Hoäc Trì Viễn.Hoắc Trì Viễn vừa cài nơ cho Tê Mẫn Mãn, vừa nói: ”
Lần sau anh sẽ hỏi ý kiến của em trước”
“Không có lần sau!”
Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt quát "Vợ, để anh hầu hạ em không được sao?”
Hoắc Trì Viễn ôm thắt lưng Tề Mẫn Mẫn tủi thân nói”Anh đi chết điI”
Tề Mẫn Mẫn dùng sức dẫm lên chân anh.Còn dám nói vậy? Anh không biết đỏ mặt sao?“Anh chết thì em làm sao bây gờ?”
Hoäc Trì Viễn tủi thân nhìn Tê Mẫn Mãẫn”Tôi sẽ sống thật tốt! Cho anh rảnh nợi”
Tề Mẫn Mẫn nói xong, liền nhảy xuống cái bàn, chạy ra cửa”Về đi!"
Hoắc Trì Viễn chụp lấy tay Tê Mẫn Mẫn kéo lại"Trân Lương đang chờ em”
Tề Mãn Mẫn gỡ tay Hoắc Trì Viễn ra, “Chúng ta đi cả nửa ngày, anh ấy sẽ lo lắng”
“Anh ta hắn là hiểu được chúng ta đang làm gì”
Hoäc Trì Viễn vẫn ôm chặt Tê Mẫn Mẫn nói, “Đi ăn với anh” “Không!”
Tề Mẫn Mẫn lập tức từ chối, “Là em đi với Trần Lương, chứ không phải với anh”
“Anh gọi điện cho anh ta”
Hoắc Trì Viễn lấy điện thoại di động ra“Không được!”
Tề Mẫn Mẫn đoạt lại điện thoại.
Anh gọi cho Trần Lương chẳng phải muốn cho đối phương biết rõ giữa bọn họ đã sảy ra chuyện gì sao? Anh không ngại sao?Hoäc Trì Viễn ôm Tê Mẫn Mẫn, cụng vào trán cô nói: ” Nha đầu, đi ăn với anh”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!