Chương 1862 Hoặc Trì Viễn khàn khàn nói“Nếu như anh ấy chỉ một lòng yêu em, em đối với anh ấy từ thích trở thành yêu cũng không phải việc khó”
Tề Mẫn Mẫn kiêu ngạo nói”“Anh cho em, anh cho em cả trái Tim”
Hoắc Trì Viễn vội vàng nói.
Anh bỏ được Tưởng Y Nhiên trong lòng anh không”
Tê Mẫn Mẫn mở to mắt, u oán nhìn Hoäc Trì Viễn.Cô cảm nhận được sự lo lắng của anh, anh sợ cô di tình biệt luyến.Nhưng là anh nói đã cho cô cả trái tim, cô vẫn đang chưa thể tin được”Bỏ được”
Hoắc Trì Viễn không do dự, lập tức trả lời.Nghe được Hoắc. Trì Viễn nói, Tề Mẫn Mẫn lộ ra vui vẻ cư:
Cô chu miệng nhỏ: “Anh được trải qua khảo nghiệm em mới có thể tin anh”
“Khảo nghiệ Hoäc Trì Viễn ôm sát eo cô: “Cảm giác được sao nó chỉ cần
em: Tề Mãn Mẫn đỏ mặt phụ giúp Hoắc Trì Viễn: “Em nói là khảo. nghiệm trái tim anh”
“Thể xác và tinh thần hợp nhất mới có thể yêu nghiêm túc.” Hoắc Trì Viễn tà tà cười”Không để ý đến anh, em muốn đi †ìm TRần Lương”
Tề Mẫn Mẫn nói xong, liền muốn đẩy Hoắc Trì Viễn ra ngoài.Có lẽ là hai chữ Trần Lương cực kỳ kích thích Hoắc Trì Viễn, anh nâng cô lên, hung hăng hôn lên môi cô: “Không được”
“Buông ra”
Tề Mẫn Mân đỏ mặt vùng vây: “Chúng ta ly hôn rồi mà, không thể được”
Môi của Hoắc Trì Viễn rơi vào trên xương quai xanh của Tề Mãn Mẫn, dùng lực để lại một dấu hôn: “Nha đầu, em muốn bức anh điên sao”
Nghe được Hoác Trì Viễn nói, Tê Mẫn Mẫn hì hì nở nụ cười."Lại còn cười.”
Hoäc Trì Viễn dùng lực bóp cổ cổ, bất mãn kháng nghị”Em có thể ngược tổng giám đốc chết đi sống lại, em đương nhiên buồn cười”