Chương 1844
Hoäc Trì Viễn khẩn trương nhét miếng sandwich còn đang ăn dở trong tay vào miệng, miệng cũng không kịp lâu liền chạy đuổi theo.
Tề Mẫn Mẫn vừa mới bước chân vào phòng, vẫn còn chưa kịp đóng cửa lại, đã bị Hoắc Trì Viên dùng chân ngăn cản. "Anh như thế nào còn chưa đi?" Tê Mãn Mãn bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Hoắc Trì Viễn.
"Anh thực sự có chuyện quan trọng, tất phải cần em theo giúp. Nha đầu, anh chờ em ngủ đủ rồi sẽ cùng đi”Hoắc Trì Viên chân thành nhìn Tê Mẫn Mẫn.
"Tất phải đi cùng?" Tê Mẫn Mẫn hỏi lại.
Chẳng lẽ lại là chuyện hợp nhất công ty?
Cô lui ra phía sau một bước, chỉ vào ghế sofa nói: "Anh ngủ trên sofal" "Anh ngồi dưới đất!" Hoắc Trì Viễn không ngồi ở ghế sô pha mà đi theo Tề Mẫn Mẫn về phòng ngủ, ngồi dưới đất.
Tề Mẫn Mẫn bật đậy, bất mãn kháng nghị: "Chú à, anh cứ nhìn tôi chằm chằm như vậy thì sao tôi ngủ được chứ?” "Em cứ coi như anh không †ồn tại là được!" Hoắc Trì Viễn ngồi xuống, lấy tay chống cằm hỏi.
"Anh..." Tê Mẫn Mẫn trợn mắt, 'Anh sống sờ sờ như vậy sao. tôi có thể coi như không thấy chứ?"
Hoäc Trì Viễn nghe xong, nở nụ cười mị hoặc, dựa vào gần Tề Mãn Mẫn, nhìn đôi mắt trong veo của cô, "Nói như vậy chứng tỏ anh còn có lực ảnh hưởng rất lớn với em. Nhóc con, thừa nhận em vẫn còn yêu anh đi!"
Tề Mẫn Mẫn dùng sức đẩy khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Trì Viễn ra, xoay người nằm trên giường, quay lừng về anh. Hoäc Trì Viễn cười cười, lại ngồi xuống, lấy tay phải chống cằm, yên lặng ngồi cạnh giường.
Trong chuyện tình cảm, Hoắc Nhiên chỉ cho anh 5 điểm, anh không phản đối, vì trong chuyện này anh thật sự kém.
Anh phải học để biết cách yêu thương cô gái mình yêu.
Tề Mẫn Mẫn phiền toái đưa lưng về phía Hoắc Trì Viễn nhưng trong lòng lại không hề thấy bình tĩnh.
Anh là nguyên nhân lớn nhất quấy nhiễu cô.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!