Chương 1825
Tề Mãn Mãn nhanh chóng tránh khỏi cái ôm của anh, co rút thành một cục, nhắm mắt lại khóc ròng nói: “Con của em... ” Nhìn thấy bả vai của cô run rẩy, Hoắc Trì Viễn khó chịu không biết nói gì.
Anh biết lại nói xin lỗi trước mặt cô chỉ càng làm cô thêm trống rỗng và đau khổ hơn.
Chính tay anh đã giết chết baby của bọn họ.
Đồng thời cũng bóp chết cả tình yêu của cô đối với anh.
Anh bò dậy, cầm một hộp khăn giấy, quỳ ở bên giường, đau lòng lau nước mắt cho cô, lại nhận ra càng lau nước mắt càng chảy ra nhiều hơn.
Tề Mẫn Mãn lau khăn giấy, nghẹn ngào nói: “Em muốn yên lặng ở một mình... ”
Hoắc Trì Viễn bất an nhìn cô: “Anh muốn ở cạnh em... ” “Không cần!” Tề Mẫn Mẫn vô tình từ ch: Hoắc Trì Viễn giơ một bàn tay lên, son sắt nói: “Anh đảm bảo không đụng chạm em nữa. Nha đầu, em như thế này làm sao anh yên tâm đi ra ngoài?”
“Lúc không có anh em đều đã chịu đựng qua” Tê Mẫn Mẫn cười nói.
Hoắc Trì Viễn khó chịu đóng mắt lại, dùng lực cắn môi mỏng.
Vào lúc cô đau khổ nhất anh cũng không ở bên cạnh cô. Nhìn thấy Hoắc Trì Viễn rơi lệ, Tê Mẫn Mẫn có chút mềm lòng, không đuổi anh đi nữa.
Cô ngồi dậy bi thương rơi lệ.
Dưới giường, Hoắc Trì Viễn cũng vì nguyên nhân như thế mà tự trách mãnh liệt rơi lệ.
Ngoài của, Hoắc Tương đặt lỗ tai trên cánh cửa, cố gắng muốn nghe âm thanh bên trong.
“Nghe được cái gì rồi?” Hoắc Nhiên ghé người qua, cũng dán lỗ tai vào.
“Qúa im lặng rồi” Hoắc Tương quay đầu, nghỉ ngờ nhìn Hoắc Nhiên: “Anh hai, có phải không bình thường không?”
“Có lẽ bọn họ ở đây... ” Hoäc Nhiên làm tư thế XXOO, cúi đầu nhìn em gái. “XXOO yên lặng như thế à?” Hoắc Tương cho Hoäắc Nhiên một cái liếc mắt.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!