Chương 1742
Bác chính là người duy nhất mà cô có thêr tìm đến. Nhưng dù sao bọn họ cũng không phải là ba, không có cách nào cưng chiều cô giống như ba.
Bi thương tràn ngập trái tim cô.
“Ba săn được một con chim trĩ. Đi, xuống núi ăn cơm” Trác Liệt dắt tay Tê Mẫn Mẫn, như một người anh trai bảo. vệ cho người em gái, che chở cho cô xuống núi.
Ba của Trác Liệt vừa thấy Tê Mẫn Mẫn, lập tức hào sangr cười nghênh tiến lên: “Tê Mẫn Mẫn đã trở về? Bác gái cháu hầm gà cho cháu đấy”
“Bác ấy lại khách khí rồi” Tê Mãn Mẫn nói.
Bác Ngạn nhíu mày, bất mãn kháng nghị: “Đứa nhỏ này, người một nhà không nói như thế”
“Vâng, cháu không hề nói cảm ơn” Tê Mẫn Mẫn cười. Nhìn thấy cô cười, TRác Liệt thở phào nhẹ nhõm.
Tề Mãn Mãn trở về mấy ngày nay, vẫn không cười qua, có cũng chỉ có lệ.
€ó lẽ có một ngày, cô có thể quên đi nỗi đau mất ba và ly hôn.
Bác Ngạn mang canh gà đã hầm xong đi ra, cười gọi cô: “Tê Mẫn Mẫn, mau tới nếm thử”
Tê Mẫn Mẫn còn chưa mở miệng, Trác Liệt liền chạy tới, khom lưng dùng sức hít vào: “Thơm quá.”
“Không có phần của con“Bác Ngạn đánh vào tay của con
trai, cười nói. “Tê Mẫn Mẫn, anh bị thất sủng rồi” Trác Liệt gãi đầu, hắc hắc cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!