Chương 1140
“Bị một người hận thực sự là một điều vô cùng thống khổ.” Hoắc Trì Viễn nhớ tới sự cắn rứt vì gây ra tội ác đã tra tấn Tề Mẫn Mẫn suốt năm năm, liền thở dài.
Lúc Tề Mẫn Mẫn đau lòng chạy khỏi Tưởng trạch không nhìn thấy ven đường có một chiếc Chana (hãng xe ô tô của TQ).
Ứng Mẫn nhìn bóng Tề Mẫn Mẫn chạy xa, cười lạnh rút di động ra.
“Tề Mẫn Mẫn, có thể gặp mặt được không?”
“Hôm nay tôi không rảnh!” Tề Mẫn Mẫn nghẹn ngào trả lời.
Ở Tưởng gia, cô đau lòng khi phát hiện Hoắc Trì Viễn vẫn còn có tình cảm sâu đâm với Tưởng Y Nhiên. Bây giờ một người thầm mến Hoắc Trì Viễn lại muốn hẹn gặp cô.
Cô không muốn gặp mặt bất cứ ai!
Cô muốn trốn vào một góc để chữa lành vết thương này.
“Tôi có chuyện muốn nói. Nếu cô thật sự không rảnh thì để mai vậy!” Giọng nói Ứng Mẫn dịu dàng. Mặc dù là câu hỏi ý kiến nhưng đầy ép buộc.
Nghe Ứng Mẫn nói vậy, Tề Mẫn Mẫn biết rằng sẽ không tránh thoát nên đành hít hít mũi, cô gắng kiềm nén cảm xúc của bản thân, “Cho tôi địa chỉ. Bây giờ tôi qua đó!”
Ứng Mẫn cười nói đọc địa chỉ cho Tề Mẫn Mẫn rồi cúp điện thoại.
Tề Mẫn Mẫn biết chỗ đó, là một quán cà phê cách khu biệt thự không xa.
Cô sửa sang lại quần áo rồi đến quán cà phê đó.
Ứng Mẫn đã đến từ trước, gọi cà phê và đang đợi cô.
Cô ngồi ở đối diện Ứng Mẫn, mặt không cảm xúc nhìn đối phương: “Chị nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?”
Ứng Mẫn cầm thìa, chậm rãi khuấy tách cà phê, nói: “Sao lại vội như vậy chứ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!