Chương 922
Không biết sao tim đập liên hồi.
Về đến Birmingham, Lạc Quân Hành đưa Nam Mẫn quay về lâu đài Modu, sau đó đi sơn trang Họa Mi.
Ân oán cá nhân giữa anh ta và phu nhân Mey vẫn phải giải quyết.
Birmingham đã vào đêm khuya, còn trong nước đang là rạng sáng.
Nghĩ rằng thời điểm này người nào đó đã ngủ rồi, Nam Mẫn cũng không gọi điện lại, mà quay về phòng tắm rửa rồi đi ngủ.
Còn phía bên Dụ Lâm Hải, đã là lần thứ N anh mở điện thoại, nhìn xem có tin nhắn Nam Mẫn gửi tới hay không, kết quả là không có.
Nhưng khi anh nhắn mắt lại, bên tai giống như sẽ xuất hiện ảo giác, cảm thấy như thể mình đang nghe thấy âm thanh thông báo, anh điều chỉnh âm lượng đến mức lớn nhất.
Trằn trọc trở mình, cả đêm khó ngủ.
Bên kia, Nam Mẫn đốt hương hoa hồng, đeo chụp mắt hơi nước, nghe tiếng mưa gió bên ngoài, vừa chạm gối đã chìm vào giấc ngủ, ngủ vô cùng ngon giấc.
Sáng sớm hôm sau, cô lười biếng bò dậy, muốn tập thể dục buổi sáng một lúc để bản thân có tinh thần.
Anh cả vẫn chưa về, anh ba cũng chưa về, cũng may bố lớn vẫn còn ở trong lâu đài.
Nam Mẫn gọi người đến, lôi bố ra ngoài sân hoạt động một chút: “Bố lớn, con dạy bố luyện Ngũ Cầm Hý, có tác dụng giúp kéo dài tuổi thọ”.
Cô dùng nửa tiếng Trung nửa tiếng Anh để giải thích, ông Shelby vẫn chưa nghe hiểu, bối rối làm theo cô.
Nhưng kết quả lại là nhìn quả bầu mà vẽ ra chiếc gáo, bố lớn đã đánh Ngũ Cầm Hý thành thể thao quân sự.
Xương cốt già cũng sắp rã rời rồi.
Dày vò ông bố xong, Nam Mẫn đã có tinh thần hơn rất nhiều, cùng bố lớn ăn sáng, khi vừa lên tầng liền nhận được điện thoại của Nam Lâm.
“Sao thế Lâm?”
Nam Lâm nói với cô: “Chị, Tần Giang Nguyên chết rồi”.