Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com


Liệu có phải khi Nam Mẫn thốt ra những lời châm chọc mỉa mai đó, anh đang cố gắng giấu đi chân tướng thật sự?
Ngay cả anh cũng cảm thấy điều đó hoang đường đến nực cười.
“Tôi tới bàn chuyện hợp tác làm ăn”.
Dường như Dụ Lâm Hải đang muốn tìm cho mình một chỗ đứng, nghiêm túc nhìn Nam Mẫn: “Tôi cũng thấy hứng thú với miếng đất ở Bắc Giao”.
“Tôi lại không có hứng thú với anh”.
Nam Mẫn không hề nể mặt anh một chút nào, quay đầu nói với Phó Vực: “Trước đó tôi đã đồng ý hợp tác với anh, không cho phép có người thứ ba bước vào.

Anh không thể tin tưởng tôi, hay là anh không đủ trình để nuốt hết bốn mươi phần trăm lợi nhuận đó? Nếu anh không làm được, thì tôi sẽ kéo người khác vào”.
“Được, tại sao lại không được?”, Phó Vực thấy Nam Mẫn bắt đầu có xu hướng trở mặt với anh ta thì vội vàng thể hiện quan điểm: “Nào có người đàn ông nào lại không làm được cơ chứ”.
“…”
Nam Mẫn lườm anh ta một cái: “Thế thì đừng nói nhảm nữa, mau tiễn anh ta về chạy lấy người đi!”

Lại đảo mắt nhìn nhóm trở lý đang ăn dưa vui vẻ hào hứng, lạnh lùng nói: “Xem kịch đủ rồi thì mau nghiêm túc làm việc đi, giữ cái miệng mình cho kín, nếu ai dám nói chuyện ngày hôm nay ra ngoài, tôi sẽ cho người đó cuốn gói lượn”.
Nhân viên của phòng tổng giám đốc đều cúi đầu, tập trung vào làm việc.
Nam Mẫn dẫn bọn Cố Hoành đi rồi, Phó Vực vỗ vai Dụ Lâm Hải: “Cậu cũng thấy rõ thái độ của cô ấy rồi đấy, từ bỏ đi người anh em.

Ngoan ngoãn quay về thành phố Bắc đi, vợ cũ của cậu cứ giao cho tôi”.
Anh ta nói một câu nghe rất ngứa đòn, sau đó hào hứng chạy theo: “Mẫn này, đợi tôi với”.
Lại một lần nữa tan rã trong không vui.
Dụ Lâm Hải chậm rãi siết chặt bàn tay thả bên người, nhìn bóng lưng lạnh lùng lại lẻ loi của Nam Mẫn, môi mím lại thành một đường.
Rốt cuộc bắt đầu từ khi nào cô không còn nở nụ cười trước mặt anh nữa, lại là từ khi nào thứ cô để lại cho anh chỉ còn là bóng lưng hờ hững như thế.
Đáp án mà anh muốn, cô vẫn không chịu cho.
“Giám đốc Dụ, chúng ta đi thôi”, Hà Chiếu không thể nhìn được nữa, sếp lớn nhà họ thật sự… Quá đáng thương!
Bây giờ anh ta mới hiểu ra được cái gì gọi là thanh đao dịu dàng, mỗi một đao đều chí mạng, giết người đâm thẳng vào tim, chính là thế này đấy còn gì.Đọc nhanh tại TruyenApp.Online
Một người cực kỳ hiền lành tốt bụng, đến khi nổi giận lại vô cùng đáng sợ.
Dụ Lâm Hải nhấc chân định rời đi thì Tưởng Phàm lại ra ngăn đón.
“Giám đốc Dụ, tôi là phó tổng giám đốc tập đoàn Nam Thị, tên Tưởng Phàm, có tiện tán gẫu với tôi vài câu không?”
Trong phòng uống trà hạng nhất.
Trong không khí là mùi trà thơm ngát, hơi nước lượn lờ bốc lên, che lấp hai gương mặt tuấn tú mờ ảo.
Tưởng Phàm ngồi đối diện Dụ Lâm Hải, là chủ nhà, anh ta chủ động bưng chén trà lên mời: “Kim Tuấn Mi được sản xuất bởi nông trang trà nhà chúng tôi, anh Dụ không ngại nếm thử xem có hợp khẩu vị không”.
“Cảm ơn”, Dụ Lâm Hải khẽ gõ mặt bàn, cử chỉ tao nhã thong dong đến lạ.
Hoàn toàn khác với vẻ lúng túng bó tay bó chân khi đứng trước Nam Mẫn.
Tưởng Phàm ngước mắt lên, lặng lẽ quan sát người đàn ông trước mặt, đây chính là cháu trai của ông cụ Dụ, một thế hệ người lái tàu trẻ của tập đoàn Dụ Thị, anh ta nghe danh đã lâu, cũng muốn gặp thử một lần.

Dụ Thị được ông cụ Dụ một tay sáng lập ra, cũng được xem là công ty gia đình, dần trở nên hưng thịnh và phát đạt, nhưng thế hệ sau thì lại quá yếu kém, mãi đến khi đứa cháu đích tôn nhà họ Dụ được đưa lên kế nghiệp thì mới dần trở lại đỉnh huy hoàng.
Người đã giúp tập đoàn Dụ Thị trở nên giàu có và phát triển nhất thành phố Bắc chính là thanh niên đang ngồi trước mặt anh ta, tuổi tác cũng xấp xỉ, Dụ Lâm Hải.
“Tôi ngưỡng mộ anh Dụ đây đã lâu, luôn muốn tìm một cơ hội để trao đổi chút kinh nghiệm.

Nhưng anh cũng biết đó, hai tập đoàn luôn là nước sông không phạm nước giếng, cơ hội để hợp tác trao đổi cũng không nhiều”.
Dụ Lâm Hải nhìn thẳng vào Tưởng Phàm, giọng nói hết sức bình tĩnh và lạnh nhạt: “Phó tổng giám đốc Tưởng, tôi biết anh, anh chính là cánh tay đắc lực của Nam Mẫn”.
Tuy anh không thể điều tra được thông tin về Nam Mẫn, nhưng người bên cạnh cô thì anh có biết một hai, Tưởng Phàm này không chỉ là cánh tay đắc lực của cô mà còn là con trai của tài xế lái xe cho nhà họ Nam.
Ba năm trước chủ tịch Nam và phu nhân ông ấy gặp tai nạn xe cộ qua đời, tài xế cũng tử vong ngay tại chỗ, đó chính là bố Tưởng Phàm.
Nam Mẫn không trách người nhà họ Tưởng, chẳng những lo liệu cho nhà họ Tưởng từ trên xuống dưới mà còn dẫn theo Tưởng Phàm ra nước ngoài, giữ bên cạnh, sau đó vào tập đoàn Nam Thị để giúp đỡ cô.
Tưởng Phàm nở nụ cười hòa nhã: “Nhà họ Nam có ơn với nhà họ Tưởng chúng tôi, cái ơn đó nặng như núi, tôi và tổng giám đốc Nam cùng nhau trưởng thành, hay có thể nói là tôi nhìn cô ấy trưởng thành.

Trong lòng tôi, cô ấy không chỉ là sếp, mà còn là em gái”.
Đôi mắt đen như mực của Dụ Lâm Hải khẽ híp lại: “Ồ, thanh mai trúc mã”.
Tưởng Phàm bật cười: “Không, tôi là người bảo vệ cô ấy.


Giống như chàng kỵ sĩ bảo vệ cho công chúa của mình trong truyện cổ tích vậy.

Thế nên tôi không cho phép bất kỳ ai bắt nạt cô ấy, làm cô ấy tổn thương”.
Nói đến đây, vẻ dịu dàng của anh ta trở nên lạnh lùng hơn vài phần.
Dụ Lâm Hải vẫn bình tĩnh nhìn anh ta, không hề có dao động cảm xúc gì.
Tưởng Phàm tiếp tục nói: “Hôm nay tôi hẹn anh ra đây để tìm hiểu một chút, rốt cuộc trong suốt ba năm tổng giám đốc Nam mất tích đó đã trải qua những gì.

Anh và tổng giám đốc của chúng tôi có quan hệ gì”.
Nghe đến đó, ánh mắt Dụ Lâm Hải có vẻ thất vọng nhàn nhạt chợt lướt qua.
Anh còn định mượn quan hệ của Tưởng Phàm và Nam Mẫn để tìm hiểu xem anh ta biết được gì không, có lẽ anh sẽ tìm được đáp án mình muốn từ người này, nhưng xem ra Tưởng Phàm hoàn toàn không biết được gì cả.
Dụ Lâm Hải cầm chén trà đi, nhập một ngụm: “Quan hệ của anh với Nam Mẫn tốt như thế mà cô ấy không nói gì với anh hả?”


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!