Chương 495
Lần này Nam Mẫn không nói thẳng là không được: “Ông không muốn sống ở khu vườn hoa hồng, không sao. Cháu đã mua một tiểu viện ở khu đồ cổ Phượng Hoàng, đợi dọn dẹp tu sửa xong thì sẽ đưa ông qua đó”.
Khu đồ cổ Phượng Hoàng!
Nam Tam Tài nghe vậy, đôi mắt sáng lên, lần này cô đã nói trúng lòng ông ấy, ông ấy cũng định chuyển về sống ở khu đó.
“Vậy… được”.
Ông cụ coi như không từ chối, lại nói: “Nhưng sắp tới ông phải đến thành phố Bắc một chuyến, có hẹn với ông bạn già, đã lâu chưa gặp, ông đi gặp mặt một chuyến”.
Nam Mẫn “ừm” một tiếng, quay đầu dặn dò: “Cố Hoành, sắp xếp đi. Cử một người đưa ông nội đi”.
Cố Hoành làm việc rất cẩn thận chu đáo, đã nhanh chóng ghi chú thêm vào sổ ghi nhớ: “Vâng”.
“…”, ông cụ được sắp xếp rõ ràng, nhất thời cũng không biết phải nói gì, cúi đầu yên tâm ăn cơm.
Ăn xong, đoàn người Nam Mẫn đứng lên đi làm.
Lúc đi, Nam Mẫn nói với Nam Tam Tài: “Ông nội, nếu ông ở nhà thấy nhàm chán, thì nghe kịch hoặc là điêu khắc cũng được, vật liệu trong phòng dụng cụ đó, ông cứ dùng tự nhiên”.
Cô vừa nói xong, Cố Hoành đã đưa radio thông minh chuẩn bị sẵn từ lâu cho Nam Tam Tài: “Ông nội, ông muốn nghe kịch gì, trực tiếp nói tiết mục hoặc tên, thì nó sẽ hát, cháu dạy ông cách sử dụng…”
Anh ta kiên nhẫn dạy ông cụ cách thao tác, đồng tử Nam Tam Tài chấn kinh mãi, gật đầu liên tục.
“Ồ… ồ… ồ… thứ này thật lợi hại, bài gì cũng có”.
Nam Lâm cười hi hi, ngồi nửa quỳ trước mặt ông cụ, lấy ra hai bản thiết kế từ trong túi, nói: “Ông nội, đây là hai bản vẽ cháu mới thiết kế, nếu ông có thời gian thì giúp cháu điêu khắc nhé”.
Ông cụ nhận lấy bản vẽ, cười đồng ý: “Được được được, cứ giao cho ông nội. Ông đã xem mẫu móc khóa của cháu thiết kế rồi, rất đẹp, rất tinh xảo”.