Chương 229
Cô thoáng ngượng ngùng, tìm gì đó để nói: “Hoa này rất đẹp”.
“Em có muốn nghe lời thật lòng không?”, Dụ Lâm Hải nhíu mày.
Nam Mẫn quay sang liếc anh, cứ tưởng anh định phát biểu mấy câu ngu ngốc của thẳng nam, chuẩn bị lờ đi thì chợt nghe thấy anh bảo: “Tôi thấy người còn xinh đẹp hơn hoa”.
“…”, Nam Mẫn nghe mà sững người, đôi mắt xinh đẹp trợn tròn, ngạc nhiên nhìn Dụ Lâm Hải.
Nó không giống những lời được thốt ra từ miệng Dụ Lâm Hải một tí nào.
Ông chủ sạp hoa gói bó hoa lại xong bèn đưa cho Dụ Lâm Hải, cười tủm tỉm nói: “Chàng trai này biết cách ăn nói ghê, bó Lady of Shalott này đại diện cho tình yêu nồng cháy vĩnh hằng đó, chúc cậu sớm ôm được người đẹp về nhà nha”.
“Cảm ơn những lời vàng ngọc của ông”, Dụ Lâm Hải nhận lấy bó hoa, lại tặng cho Nam Mẫn: “Cô Nam, mong em vui lòng nhận cho”.
Nam Mẫn nhìn bó hoa đó, nghiêng đầu: “Nhận nó không có nghĩa là đồng ý hẹn hò với anh chứ?”
Dù có hơi đau lòng nhưng Dụ Lâm Hải vẫn cố cười nói: “Tất nhiên là không rồi”.
Dù anh lạc quan cách mấy cũng không dám ảo tưởng rằng cô sẽ xóa nhòa mọi hiềm khích trước đó, quay lại với anh chỉ vì một bó hoa.
“Thế thì cảm ơn nhé”, Nam Mẫn luôn là một người rất sảng khoái, nghe anh nói thế thì không ngượng ngùng nữa, thoải mái nhận lấy, cho anh chút thể diện trước mặt người ngoài.
Tất nhiên Dụ Lâm Hải hết sức vui mừng, gương mặt lạnh lùng đó cũng trở nên hiền hòa, đuổi theo bước chân Nam Mẫn, cùng cô dạo phố.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!