Tiếng chuông điện thoại làm cô tỉnh giấc,cô hồi thần ,vậy mà cô lại mơ thấy cảnh Lục Cảnh Phong đã từng hôn mình, nghĩ lại mặt cô ửng hồng.Lắc nhẹ đầu bình tĩnh lại,cô bắt máy, người gọi đến lúc trời mới ửng sáng thế này,không ai khác chính là “Hoàng đế” của cô:
-Ninh Ninh, Tiểu mỹ nhân,lần này tui chết chắc rồi,tui tự lấy đá đập vào chân mình rồi,làm sao đây,làm sao đây??.Ninh Ninh,bà tỉnh ngủ chưa đấy,tui đang nói chuyện với bà đó,bà lên tiếng đi chứ,huhu.tui không sống qua con trăng này rồi.-Trong điện thoại vang lên một tràn tiếng nói khoa trương của Tiểu Nguyệt.
-Bà chờ tui nói chắc.-Hạ Ninh nhíu mày, thở dài với cô bạn này.
-A…xin lỗi,tui chỉ là quá phấn khích ấy nhằm nhằm tui khẩn trương,lo lắng quá thui.Bà nói gì đi,ăn ủi tâm hồn tui đi.huhu.
-Thứ nhất, nói rõ chuyện gì xảy ra?
-Thì hôm qua tui…tui…à quên béng mất,bà không sao chứ,tui nghe Lâm khiết nói Lăng Nhã bị cảnh sát bắt tối hôm qua,không phải trước đó cậu ta đưa cậu lên phòng nghỉ sao,sao lại bị cảnh sát bắt rồi,..hay là…Ninh Ninh không phải bà xảy ra chuyện gì rồi chứ,không phải con nhỏ xấu xa đó hại bà cái gì nên cảnh sát bắt chứ,tui nói đúng rồi phải không.Biết ngay mà,con nhỏ Lăng Nhã kia đột nhiên làm sao tốt như thế chứ.Ninh Ninh,bà đâu rồi,tui đang quan tâm bà,mà bà lại ngủ nữa sao.Bà cũng quá xấu rồi đó.hừ.
-Bà nói xong hết rồi chứ, nãy giờ bà có chỗ tui nói chuyện sao,tui chỉ mới hỏi một câu,bà đã tuông một tràn rồi đấy.-Hạ Ninh bất lực.
-A …xin lỗi..tui…-chưa kịp nói hết câu Lãnh Nguyệt đã nghe Hạ Ninh lên tiếng cắt ngang.
-Dừng…bà không cần xin lỗi nữa,bà im lặng nghe tui nói một chút được chứ,tui hỏi gì bà chỉ trả lời chính xác đáp án là được.
-Thứ nhất,đã xảy ra chuyện gì,sao hôm qua bà đi vệ sinh lâu như vậy?
-Hôm qua tui suýt chút nữa chết vì đi ngoài rồi,không biết ai lại ác ôn bỏ thuốc xổ vào đồ ăn hay thức uống của tui,hại tui như vậy.
-Vậy tại sao tui gọi cho bà không được?
-Điện thoại tui rớt ở bên ngoài nhà vệ sinh,sập nguồn luôn.
-Vậy bà có sao không?có ai đưa bà đi bệnh viện sao??
-Bà hay thật lại có thể đoán ra có người đưa tui đi,mà không phải tui đi một mình.
-Theo như bà nói,bà uống thuốc xổ,đi ngoài với cường độ như vậy liệu có khả năng tự đi đến bệnh viện sao.
-Ừ, cũng đúng,Ninh Ninh đúng là bà thông minh.
-Nói mau,sao đó ai đưa bà đi khám.
-Thì là…thì là.. Lớp trưởng Lâm Khiết.-Giọng nói rất nhẹ của Lãnh Nguyệt lên tiếng.
-Tại sao nói đến Lớp trưởng lại nhỏ tiếng như vậy,tại sao không nói chuyện bình thường như vừa rồi.-Hạ Ninh nghe ra có mờ ám trong này nên truy hỏi.
-Thì là…thì là…mà hôm qua bà có bị Lăng Nhã làm gì không?bà không sao chứ?- đầu bên kia điện thoại Lãnh Nguyệt cố tình đánh trống lảng.
-Đừng đánh trống lảng với tui,tui có thể trả lời cho bà ngay đây,sao đó bà tốt nhất khai thật cho tui.Thứ nhất cậu ta có hãm hại tui,còn hại ra làm sao, khi nào gặp tui kể tỉ mỉ cho bà sao.Thứ hai tui không sao,không mất miếng thịt nào.Rồi đó bà nói đi tại sao nhắc tới Lâm khiết,lại có cái giọng điệu như vậy.
-Thì là… thì là…tui trúng tiếng sét với cậu ta rồi.
-Bà nói cái gì.-Hạ Ninh giật mình hét lớn.
Bên kia Lãnh Nguyệt đã đưa điện thoại ra xa,cô không ngờ Ninh Ninh lại phản ứng dữ dội như vậy.
-Bà nói rõ ra xem,trúng tiếng sét là sao?-Hạ Ninh hít sâu cố gắng bình tĩnh lại.
-Chuyện dài lắm,khi nào gặp tui sẽ nói cụ thể..
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!