Bên ngoài có người gõ cửa, Cố Lan Tâm hất căm, đáp: “Vào đi”
Cố Tiểu Mạch vừa đi vào đã nhìn thấy Cố Lan Tâm đang ngồi trước bàn trang điểm, vết thương trên người đều đã được phấn che đi, lúc nhìn thấy Cố Tiểu Mạch, đôi mắt cô ta không thèm che giấu vẻ miệt thị và khinh thường.
“Cố Tiểu Mạch, hôm nay tao phải mặc lễ phục của phòng làm việc của mày, lại đây mặc cho tao nhanh lên” Cố Lan Tâm hừ lạnh một tiếng, dáng vẻ của bề trên mà quát Cố Tiểu Mạch.
Chỉ trong một đêm chim sẻ bỗng nhiên thay da đổi thịt biến thành phượng hoàng.
Chỉ có điều Cố Tiểu Mạch cũng lười nghiên cứu xem tại sao cô ta có thể làm được chuyện này, cô chỉ cần làm tốt bổn phận của mình là được rồi. Cố Tiểu Mạch đi qua, lấy trang phục quen thuộc đang treo trên giá xuống đưa cho Cố Lan Tâm.
Cố Lan Tâm thấy thế, càng thêm cao cao tại thượng đứng lên: “Tao là khách hàng, Cố Tiểu Mạch, tao yêu cầu mày mặc cho tao, dẫu sao bây giờ mày đến đây để hầu hạ cho tao mà không phải sao”
“Tôi không phục vụ người điên.” Cố Tiểu Mạch mỉa mai đáp trả.
Cố Lan Tâm lập tức nổi giận, hung hăng trừng mắt nhìn Cố Tiểu Mạch, nhưng lại cố gắng nhịn xuống, hừ lạnh: “Đến tột cùng là ai bệnh thần kinh, Cố Tiểu Mạch, chuyện mày đến bệnh viện khám bệnh, mày.
nghĩ tao không biết hả? Thật không ngờ rằng, chuyện kia lại gây cho.
mày tổn thương lớn như vậy. Ông nội Mộ vốn đã có thành kiến với mày.
từ trước rồi, mày cảm thấy sau khi biết được mày bị bệnh thần kinh thì ông ta có để cho mày làm cháu dâu của ông ta hay không? Nếu sau này sinh con, nó cũng bị…”
Cố Lan Tâm vui sướng mở miệng, Cố Tiểu Mạch cũng không tức giận tí nào nhưng màn kế tiếp đã dọa cô ta chết sợ chết khiếp.
Cố Tiểu Mạch đột nhiên cằm lấy cái kéo trên bàn, lưỡi kéo sắt bén miết lên mặt của Cố Lan Tâm.
Trong phút chốc, Cố Lan Tâm đã mở mắt trừng trừng, sợ hãi nhìn Cố Tiểu Mạch: “Mày, mày…muốn làm gì hả? Tao nói cho mày biết, Cố Tiểu Mạch, nếu mày dám làm chuyện gì điên cuồng, mày chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đâu! Tao cảnh cáo mày đừng có làm xằng làm bậy”
Trong lòng Cố Lan Tâm căng thẳng, cả người cũng bắt đầu run lên, trong mắt Cố Tiểu Mạch hiện lên vẻ kinh thường: “Nếu như biết sợ, thì đừng có tùy tiện đụng vào tôi, Cố Lan Tâm, cô nghĩ rằng tôi còn sợ chết hả?”
So với Cố Lan Tâm, Cố Tiểu Mạch thật sự rất kiên cường, đáy lòng đã bị phá hủy thì còn sợ cái gì nữa?
Nếu Cố Lan Tâm muốn liều mạng với cô mà nói thì cô cũng không ngại cùng cô ta xuống địa ngục.
Đầu ngón tay của Cố Lan Tâm không kiềm chế được mà nắm chặt thành ghế, đúng lúc này, đột nhiên có người mở cửa đi vào…
Lương Dật An bình tĩnh từ bên ngoài đi vào thì nhìn thấy cảnh tượng căng thẳng trong phòng, Cố Lan Tâm nhanh chóng phản ứng lại, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời trở nên yếu ớt, đáng thương cầu cứu Lương Dật An: “Chú Lương, mau cứu con, Tiểu Mạch, Tiểu Mạch, cô ấy bây giờ…”
Ánh mắt của Lương Dật An bất giác nhìn qua Cố Tiểu Mạch, trên gương mặt của cô không có chút chột dạ và căng thẳng nào, chỉ chậm rãi thu hồi cái kéo, cầm lễ phục lên cắt mấy chỉ tiết trên chiếc váy.
Cô gật đầu, lạnh nhạt nói: “Thanh giả tự thanh, người luôn luôn muốn hãm hại người khác mới là người có vấn đề”
Lương Dật An nhìn cô thêm một cái nữa, ngay từ lần đầu tiên gặp.
cô gái này, ông đã phát hiện cô có một loại khí chất rất độc đáo, có lẽ là khác giới nên hút nhau, ông càng thêm tán thưởng Cố Tiểu Mạch.
Chỉ là, chỉ là ngày hôm qua sau khi biết chuyện khiến lòng mình chấn động, ông từ tốn nói: “Cháu Cố bây giờ đang làm kinh doanh, lúc đối mặt với khách hàng vẫn nên tôn trọng người ấy một chút thì mới đúng. Chú cũng chỉ đề nghị thôi, cháu Cố có thể lựa chọn nghe hoặc không nghe”
Tay cầm kéo của Cố Tiểu Mạch dừng lại một chút, trên mặt cũng không có cảm xúc gì. Vì Cố Lan Tâm còn phải thay quần áo nên Lương Dật An cũng không nán lại thêm mở cửa đi ra ngoài, bỏ lỡ ý cười gian trá trong mắt của Cố Lan Tâm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!