Lúc đám cấp dưới do Dịch Bách phái tới nhìn thấy tình huống này thì lập tức căng thẳng cẩn thận bước tới, nhưng sau cùng lại bị chùn chân vì ánh mắt uy hiếp của Cố Tiểu Mạch.
Cố Tiểu Mạch nghiêng đầu nhìn sang con chó sói đang nhào tới chỗ của cô, mặc dù hình thể của nó rất to, lông tóc xõa tung, nhưng cơ thể lại khá gầy yếu, dáng vẻ của nó trông hung mãnh, nhưng đôi mắt lại ướt đấm, giống như là…
Lúc này chủ của trại chó không hề chú ý đến tình huống bên này, Cố Lan Tâm mừng thầm trong lòng, cắn đi, tốt nhất hãy cắn chết con đê tiện này đi, như vậy trên thế giới sẽ không còn cái người tên Cố Tiểu Mạch này nữa!
Giọng của cô ta nghe rất chói tay, bởi vì cười to mà gương mặt thon nhỏ của cô ta nhăn dúm dó vào nhau, trông vô cùng điên loạn.
Nhưng ai ngờ giây tiếp theo, Cố Lan Tâm hoàn toàn không cười nổi nữa!
Cố Tiểu Mạch bình tĩnh lấy một miếng giăm bông từ trong túi ra, bây giờ cô chỉ cảm thấy may mắn vì buổi sáng mình không ăn nó vào bụng, mà khi con chó sói kia nhìn thấy miếng giăm bông kia thì hai mắt của nó lại càng thêm đỏ ngầu, nó lao nhanh tới giống như đã nhìn thấy con mồi vậy.
Cố Tiểu Mạch đứng dậy, ngay vào giây cuối cùng khi con chó sói sắp bổ nhào lên người mình thì cô lập tức nâng tay lên, sau đó làm tư thế “ngồi”.
Biểu cảm của cô rất nghiêm nghị, trong mắt cô không hề lộ ra sự sợ hãi đối với con chó sói này, ngẫm lại thì cũng chỉ có người phụ nữ ngu ngốc Cố Lan Tâm kia mới cho rằng chó là loại động vật không hề hiểu tính người, chỉ biết căn xé một cách vô tình mà thôi.
Con chó sói không ngừng chảy nước miếng, Cố Lan Tâm khiếp sợ nhìn con chó sói trông cực kỳ hung hăng kia đang ngoan ngoãn ngồi ở trước mặt Cố Tiểu Mạch, khát vọng nhìn Cố Tiểu Mạch.
Cố Tiểu Mạch lột hạ nửa khúc giăm bông, chó sói thô lỗ táp ăn, chỉ nhai hai ba cái đã nuốt xuống, sau đó lại khát vọng nhìn Cố Tiểu Mạch.
Thói xấu có thù phải báo của Cố Tiểu Mạch lại trỗi dậy, cô chậm rãi nghiêng đầu nhìn Cố Lan Tâm khiến Cố Lan Tâm cảm thấy sởn cả tóc gáy, cô ta lập tức cảm nhận được sự nguy hiểm đang ập tới.
Kết quả Cố Tiểu Mạch dùng ngón tay đang cầm giăm bông chỉ vào.
Cố Lan Tâm, nói: “Đi cắn cô ta, tao sẽ thưởng cho mày giăm bông”
Con chó sói thật sự ngoan ngoãn nghe lời, nó đứng dậy bước về phía Cố Lan Tâm, ánh mắt vẫn vô cùng hung ác, Cố Lan Tâm lập tức nhảy lên.
“Đừng tới đây, đừng… Cái con đê tiện Cố Tiểu Mạch kia, mày dám…
ÁP Cố Lan Tâm vẫn chưa nói hết câu thì con chó sói đã đột nhiên nhào.
tới chỗ của cô ta, cô ta lại không dám mạo hiểm giao lưu với chó sói giống như Cố Tiểu Mạch, cho nên cô ta lập tức bỏ chạy.
Người phụ nữ không thường xuyên vận động thì làm sao có thể chạy nhanh bằng chó sói, cô ta càng chạy, con chó sói càng đuổi theo.
gắt gao hơn!
Mắt thấy con chó sói đang nhe răng há hồm cắn vào ống quần của mình, Cố Lan Tâm sợ tới mức vỡ mật, cô ta chỉ có thể leo lên cái ghế gỗ ở bên cạnh rồi nhảy bổ vào thùng rác, vừa mới giãm một chân xuống, toàn thân của cô đã lọt thỏm vào bên trong.
Cái mùi rác hôi thối lập tức chui vào bên trong lỗ mũi khiến Cố Lan ‘Tâm muốn nôn, nhưng Cố Lan Tâm lại không dám, cô ta đậy nắp thùng lại, rúc toàn bộ cơ thể vào trong thùng rác.
Chó sói vẫn không cam tâm ngửi ngửi xung quanh, sau đó còn đụng mạnh vào thùng rác, đồng thời tức giận tru lên.
Cố Tiểu Mạch nhìn Cố Lan Tâm chật vật như thế, đôi mắt của cô trở nên âm u như vực sâu, từ trước đến nay cô luôn là người có thù tất báo, lúc này, trên môi của cô đang nở một nụ cười lạnh lùng.
Cố Tiểu Mạch chậm rãi đi tới ném giăm bông ra xa, con chó sói lập tức thay đổi mục tiêu, chạy điên cuồng về phía miếng giăm bông kia.
Ngay sau đó Cố Tiểu Mạch mở nắp thùng rác ra, Cố Lan Tâm ngồi ở bên trong, cô ta vẫn còn đang run rẩy sợ hãi con chó sói sẽ nhào vào đây.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!