Chương 390:
“Tôi sợ cô ấy nhìn thầy tôi sẽ càng kích động hơn.” Cho nên, Mộ Bắc Ngật đã trong một thời gian ngắn như vậy mà chịu buông tay là vì có thể làm cô ổn hơn.
Khuôn mặt tuần tú, lãnh đạm của Mộ Bắc Ngật dân dân lộ ra sự lạnh lùng.
“Những nhân viên trong Mộ Thị đều lần lượt kiểm tra lại, nều ai có liên quan đến lão Mộ thì lập một danh sách gửi cho tôi.”
Khi Mộ Bắc Ngật đền nhà họ Mộ, thì Mộ Thiếu Lãnh vẫn đang nói xáu Mộ Ngật bên tai lão Mộ.
Chuyện nực cười là Có Lan Tâm cũng ở đây.
Có Lan Tâm không ngờ Mộ Bắc Ngật lại đột ngột trở về nên ánh mắt liền ánh lên sự kinh ngạc, sau đó liền đứng dậy ngay lập tức, thay đổi sắc mặt trở nên dịu vàng đi đến chỗ anh.
“Màn kich mà ông nội chuẩn bị thực sự là quá đặc sắc rồi.”
“Mộ Bắc Ngật, bây giờ gan của anh cũng lớn quá rồi, lại dám đấu với ông nội, nếu ông nội không dạy bảo anh, thì có lẽ anh sẽ đắc ý mà quên mắt rồi, hứ!” Mộ Thiếu Lãnh nhìn tháy vậy thì liền lạnh lùng hứ một tiếng.
Ánh mắt uy nghiêm của ông Mộ liếc qua: “Những lần này, ông nghĩ cháu cũng đã hiểu rõ rồi, nều tập đoàn Lập Thăng không hợp tác với tập đoàn Mộ Thị, hiệu suất của quý này sẽ tiếp tục giảm, đến lúc đó cổ đông của công ty sẽ không tha cho cháu đâu.”
Vốn tưởng cơ hội lần này sẽ uy hiếp được Mộ Bắc Ngật, nhưng ai ngờ lại nhận được một nụ cười chế nhạo, “Ông nội thân thiết với chủ tịch của Lập Thăng như vậy, làm sao Lập Thăng có thể nhẫn tâm mà không hợp tác với Mộ Thị, đó cũng đâu phải phong cách của ông nội, tự hủy hoại tương lai của Mộ thị thì có ích gì cho ông nội đâu!”
Anh đều biết rồi sao?
Mộ Bắc Ngật biết rằng sự thay đổi quyết định đột ngột của Lập Thăng là do ông nội đứng sau sắp xếp?
Trong phút chốc, lão Mộ nhìn sắc mặt của Mộ Bắc Ngật thì đã trở nên cảnh giác, tay chồng chiếc gậy ba-toong bát giác gõ mạnh máy cái xuống đất: “Cháu đang bí mật điều tra ta? Mộ Bắc Ngật!”
“Biết người biết ta thì mới có thể giành lại được chứ, ông nội, đạo lý này không phải là ông đã dạy cháu sao?”
Mộ Bắc Ngật muốn giành Mộ Thị? Thằng khốn, ông nội của mày vẫn chưa chết đáy!
Lão Mộ vô cùng tức giận, hận không thể dùng chiếc gậy ba-toong trong tay đập đập nó vào đầu Mộ Bắc Ngật, Cố Lan Tâm lại đưa mắt ra rồi đi đến trước mặt, yêu điệu bảo vệ Mộ Bắc Ngật, “Ông nội, ông đừng giận nữa, cháu biết Bắc Ngật gần đầy có chút hiểu lầm với chúng ta.”
“Hiểu lầm? Chuyện đã làm tổn thương Có Tiểu Mạch và Nám Nám, sự hợp tác của các người thật sự rắt liền mạch, Có Lan Tâm.” Mộ Bắc Ngật cụp mắt xuống, giọng điệu lạnh lùng xen lẫn sự tức giận cuồn cuộn.
Cố Lan Tâm nghe vậy, nét mặt của cô ta đã thay đổi rõ rệt đến mức tái nhọt, chỉ nhìn thấy giọng nói thờ œ của Mộ Bắc Ngật ở trên đỉnh đầu mình, “Cô nghĩ giả vờ có lòng để cứu Nám Nám ra thì tôi sẽ không nghi ngờ cô sao, những ông già nông dân đó tôi đã giữ lại hết rồi, Có Lan Tâm.”
“Ông nội, ông có chắc là ông đang cần tìm một cô cháu dâu vừa có đức vừa có trí, hay là một người bạn có thể đồng mưu với ông vậy?”
Mộ Bắc Ngật nói vài câu thì có thể hiểu rõ được kế hoạch của lão Mộ và Có Lan Tâm một cách rõ ràng, một chút dây dưa cũng không có.
Lão Mộ nheo mắt, càng thêm phần sắc bén, “Mộ Bắc Ngật, mày…”
“Ông nội dám qua mặt cháu một lần thì đừng trách cháu qua mặt lại, ông nội muồn quay về quản lý của Mộ Thị thì cũng được, nhưng vẫn phải tùy xem ông có thể thu lại được hay không.”
Sau khi nói xong, Mộ Bắc Ngật tự mình nói rõ ra thái độ của mình, và giải thích thái độ, trực tiếp dùng lời để ngăn chặn âm mưu của lão Mộ!
Sắc mặt Có Lan Tâm trở nên tái mét, chỉ có thể nhanh chóng thay đổi chiến thuật, “Bắc Ngật, anh đừng chọc giận ông nội nữa có được không, ông nội không hề thực sự muốn quay về công ty, em biết anh thích Có Tiểu Mạch, em tác thành cho hai người có được không, Bắc Ngật em tác thành cho hai người, chỉ cần anh hãy để cho đứa con của em được bình an sinh ra đời, chúng ta có thể kết hôn xong rồi ly hôn mà, có được không, cái gì em cũng không cần nữa, chỉ cần anh đừng làm ông nội tức giận!”
Lão Mộ trong nháy mắt như bừng tỉnh, ngón tay siết chặt, “Mộ Bắc Ngật, cháu đừng quên là trên mặt pháp luật Mộ Thị vẫn là Mộ Hải ta, chứ không phải cháu, cho dù cháu muốn cướp thì cũng phải đợi ta chét thì mới có thể nhận được di chúc, nều cháu nhất định kiên quyết phản đối ra thì ta dám bảo đảm nhất định sẽ làm cho cháu thương tích đầy mình, không phải cháu thích người phụ nữ đó sao? Cháu dám để bệnh tình của con gái cô ta rơi vào nguy hiểm không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!