Chương 15
" Phải , tất cả là sự thật "
Lộ Khiết không biết lấy dũng khí từ đầu lên tiếng , mọi chuyện cho dù che giấu đến đâu cũng sẽ phơi bày mà thôi , kì thực cô cũng không rõ mình đang làm gì , chỉ biết lý trí mách bảo cô nên nói hết sự thật .
" Em thật sự là cháu của kẻ đã giết ba mẹ anh sao ? "
Cố Duật nắm chặt tay lại , ánh mắt trừng lớn khó tin nhìn cô , hóa ra nỗi đau này mới là thứ khiến anh dằn vặt tưởng chừng như chết đi , người con gái anh yêu lại có quan hệ với kẻ đã giết ba mẹ anh , nực cười hết sức nực cười .
" Phải "
Lộ Khiết cụp mắt nói , trong ánh mắt của anh , cô nhìn thấy sự tức giận , bi thương , ai oán , cô thấy rất rõ một cỗ tức giận nhen nhóm trong đôi mắt anh , có phải bước tiếp theo mọi chuyện sẽ tội tệ hơn không ? .
" Tại sao em lại biết mọi chuyện rõ như vậy ? "
Lộ Khiết bất ngờ khi anh hỏi câu đó , chính cô đã trải qua sự hành hạ , lăng mạ , sỉ nhục làm sao không biết được chứ ? Nếu cô nói trong cơ thể này là linh hồn của kiếp trước liệu anh có tin ? .
" Chỉ tình cờ biết "
" Tình cờ biết ? Tại sao lại không nói cho anh nghe ? "
" Vì em sợ anh sẽ đau khổ "
Lộ Khiết nhếch môi cười bi thương , vì em sợ anh sẽ đau lòng , sẽ khổ sở , sợ anh sẽ lại một lần nữa nhớ về quá khứ , mọi thứ anh trải qua không hay ho gì , em hiểu chứ , cho nên dù là kiếp trước có chết đi em cũng chưa từng ai oán anh .
" Đau khổ ? Lộ Khiết , hiện tại anh mới chính là đau khổ "
Bàn tay anh cuộn chặt thành nắm đấm , chặt đến mức gân tay cũng nổi lên , anh chính là đang kìm nén , kím nén ngọn lửa đang cháy dữ dội trong lòng anh . Sợ anh đau khổ , vậy tại sao còn giấu anh ? Dửng dưng ở bên cạnh anh xem như chưa có chuyện gì , Lộ Khiết của ngày hôm nay quả là rất hay .
" Cố Duật , anh có từng nghĩ nếu em cho anh sớm hơn thì anh sẽ không như hiện tại ? Không bi thương , không ai oán , không đau khổ .
Cố Duật biết được mọi chuyện chỉ là sớm hay muộn thôi " .
Lộ Khiết nhìn anh giải thích , giá mà anh có thể ở vị trí của cô , để có thể cảm nhận được khi nhìn thấy anh đau khổ , tâm can cô giằng xé thống khổ đến chừng nào .
Cố Duật im lặng nhìn Lộ Khiết , đôi mắt đỏ ngầu , tức giận bao trùm lấy lý trí , anh xoay người bước lên xe , phóng xe đi , để lại một mình Lộ khiết đứng trước căn biệt thự .
Lộ Khiết nhìn chiếc xe đã đi rất xa , cô nặng nề thở dài , hóa ra đến một lúc nào đó trong đời chúng ta sẽ phải đối mặt với nỗi đau , đau đến tận xương tủy , đau đến mất tưởng chừng như đã chết đi .
Lộ Khiết của hiện tại cũng vậy , cô đã trải hai lần đau khổ nhưng vẫn không thể kiềm chế được cơn đau đó , trái tim nhoi nhói đến khó chịu , tâm can như có tảng đã rất to , rất to đè lên . Tình yêu này quá lớn , lớn đến mức cô không thể giữ được nữa rồi , kiếp trước cũng vậy , kiếp sau cũng vậy , có lẽ đến đây là đủ .
Cô nặng nề lê bước chân đi , không biết mình đi đâu , không biết mình muốn làm gì , mọi thứ đều trở nên mờ mịt như vậy , chợt nhận ra bản thân dù có gồng mình mạnh mẽ đến đâu thì cô vẫn là một Lộ Khiết yếu đuối, vô dụng , tự cười chế giễu bản thân , hóa ra mọi thứ chỉ là lớp vỏ bọc .
________________________________
Cố Duật tức giận đến mất lý trí , anh lái xe đi thẳng về biệt thự , không màng đến ai đi thẳng lên thư phòng . Trong đầu anh hiện tại chỉ nghĩ đến Lộ Khiết đã che giấu anh , hận cô đã không cho anh biết sớm , tại sao chứ ? Nếu biết sớm hơn bọn họ sẽ không đi đến bước đường này .
Bước thẳng vào thư phòng , anh ngã mình lên ghế ngồi , với tay lấy chai rượu trên bàn uống một lần , chất lỏng chảy vào cuống họng khiến cuống họng anh như bỏng rát , một chút này có là gì ? Sao có thể rát bằng trái tim anh , chỗ đó đau lắm , tại sao anh lại yêu cô đến mức này chứ , tại sao ? .
" Lộ Khiết , tại sao hình bóng của em cứ mãi trong tâm trí anh , dường như đã có từ rất lâu rồi , tại sao biết rõ em có quan hệ với kẻ đã giết chết ba mẹ anh , nhưng anh không thể hận em được chứ ? Tại sao ? "
Cố Duật tự lẩm bẩm một mình , hình bóng của cô cứ lẩn quẩn trong tâm trí anh , anh muốn hận cô , muốn ghét cô , nhưng bản thân lại không thể hận nổi cũng chả thể ghét nổi , tại sao chứ ? .
Câu hỏi cứ lặp đi lặp lại trong đầu anh , dằn vặt tâm can của anh , tại sao mọi chuyện lại ra nông nỗi này ? .