Cũng có nhóm người không tin tà, thử vu oan hãm hại Giả Dung, kết quả liền toàn quân bị diệt.
Lúc này phe cánh quan chức đối địch rốt cục biết sợ.
Một đám quan chức thời đại thái thượng hoàng còn sót lại, chiếm hầm cầu lại không chịu lạp phân, sợ bị Giả Dung khắc chết, sợ tới mức xám xịt xin cáo lão hồi hương.
Hoàng đế sớm có lòng xử trí đám lão quan chức mốc meo này, nhưng vì bị thái thượng hoàng cản trở, nếu đại động chỉ thu thập bọn hắn phải tổn thương không nhẹ, cho nên luôn chờ thái thượng hoàng quy thiên mới ra tay hành động.
Nhưng bây giờ bọn hắn bị Giả Dung làm sợ hãi, đều chủ động từ quan chạy lấy người, thật giảm đi thật nhiều khí lực cho hoàng đế.
Hoàng đế cực kỳ vui mừng, không ngừng đề bạt cho Giả Dung, cho hắn vượt cấp thăng quan.
Hơn nữa não động của hoàng đế vẫn còn lớn.
Nghe qua "thần tài" tương lai miêu tả nhị đồ đệ là một thiếu niên lang trẻ tuổi, tìm tới tìm lui Giả Dung đều thích hợp.
Tính toán bản lĩnh thần bí làm cho địch nhân xui xẻo trên người Giả Dung, hoàng đế liền hoài nghi Giả Dung là nhị đệ tử của "thần tài".
Bởi vậy hoàng đế lực bài chúng nghị, liên tiếp thăng chức quan cho Giả Dung.
Dưới đủ loại nhân tố, Giả Dung dùng thời gian cực ngắn đã trở thành hình bộ thượng thư trẻ tuổi nhất của triều đình, còn kiêm luôn thái tử thái sư, vị cực nhân thần.
Tốc độ thăng quan của hắn làm mọi người đều chấn kinh, càng làm gia đình Giả Xá vô cùng hối hận.
Nghĩ tới hai năm trước ngày hoàng hậu sinh con, Giả Dung từng thông tri hoàng đế hai năm sau hắn sẽ mở tu tiên học viện tuyển nhận học sinh, cũng chính thức thu tiểu công chúa làm đồ đệ.
Năm thứ hai vừa đến, hoàng đế toàn gia đều trông mong, ngày phán đêm phán "thần tài" xuất hiện.
Nhưng nửa năm thời gian trôi qua, không có chút động tĩnh nào.
Hoàng đế hung tợn cắn chén trà, thầm nghĩ: Đợi thêm một chút, đợi năm nay vừa qua, nếu còn chưa có tin tức. Hắn sẽ vò đã mẻ lại sứt, triệu kiến Giả Dung hỏi rõ ràng, sư phụ của hắn có phải đã quên rồi hay không!
Đêm 30 lặng yên tới.
Hôm nay hoàng đế nghiêm mặt tế bái thần minh tổ tiên, vừa chấm dứt đi ra, trong lòng niệm niệm thần tài, thiếu chút nữa đụng vào trên cây cột.
Đúng ngay lúc này phía chân trời hiện lên kim quang chói mắt, làm phạm vi mấy trăm dặm kinh thành phủ thêm một tầng kim sa.
Phía trên trời cao, kim quang chậm rãi giãn ra, hiện lên một bóng người thần thánh trang nghiêm cao như ngọn núi nguy nga.
Duy nhất một chút đáng tiếc chính là, ngũ quan quang ảnh chỉ là đường nét đơn giản, nhìn không ra diện mạo cụ thể.
- Phanh!
- Đương!
- Đông!
Chỉ một thoáng trong thành liên tục vang lên thanh âm ngã sấp cùng đồ vật bị vỡ nát.
Mọi người đi ra cửa, choáng váng nhìn lên kim quang hư ảnh, nuốt nước bọt.
Đây là vị thần tiên nào hiển linh?
Trong cung, hoàng đế ngẩng đầu, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm hư ảnh trên không trung, ánh mắt nóng lên, suýt nữa muốn khóc.
- Xem như đến đây!
Hoàng đế kích động môi run run, nghẹn ngào còn mang theo nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm:
- Ngày cuối cùng của năm nay, ngày trừ tịch tuyên bố tin tức tu tiên học viện, thần tài thượng tiên tuyển ngày thật, tốt, quá!
Lúc này Giả trang bức Dung thao tác hư ảnh kim quang khởi động đôi môi, phát ra thanh âm uy nghiêm mờ mịt.
- Ta vốn là con trai của thiên đế, hạ phàm lịch lãm viên mãn, sắp trở về thiên giới kế nhiệm thần tài bài vị!