Ý thức trở về thân thể, cực lực mở to mắt nhìn trường hợp gà bay chó chạy trước mắt, nghĩ tới ngày sau mình cần đối mặt hết thảy, trong lòng Dương Bái như chết bụi, thậm chí muốn tự sát cho xong.
Cho dù hắn muốn giải thích với Dương phụ lúc đó mình bị quỷ quái khống chế, cho nên mới bại hoại thanh danh Dương gia trước mặt mọi người, nhưng Dương phụ cũng chưa chắc sẽ tin tưởng.
Cho dù tin, cũng không có khả năng chỉ bằng một câu giải thích của hắn liền nhẹ nhàng bỏ qua chuyện này.
Dù sao chuyện Dương Bái âm thầm cấu kết với Phương di nương là sự thật, Phương di nương mang thai cốt nhục của hắn là thật, bại hoại danh dự Dương gia cũng là thật.. sai lầm đã tạo thành, không thể thay đổi, chỉ sợ tới khi đó Dương phụ vẫn sẽ đánh chết hắn.
Tình huống bên Lý Nhược Quang cũng không khá hơn chút nào.
Hai huynh đệ Lý Nhược Quang đánh nhau, luận trình độ máu tanh còn lớn hơn cha con Dương gia vài lần. Trước cửa hông Lý gia dính đầy máu tươi.
Nếu như nói Dương gia phát sinh biểu diễn khổ tình, như vậy bên Lý gia từ đầu tới đuôi đều là biểu diễn bạo lực.
Từ lúc Lý Nhược Quang đấm vào mặt huynh trưởng một đấm, hắn bắt đầu lên án huynh trưởng nói chuyện không giữ lời hứa.
Xấu xa giữa hai huynh đệ, còn bắt đầu từ mấy năm trước.
Năm đó Lý phụ sủng ái con vợ kế, thường xuyên vì hắn đánh mặt mũi của huynh đệ Lý Nhược Quang. Trong đó đại ca của hắn bị tổn hại bất lợi nhiều nhất.
Mắt thấy con vợ kế uy hiếp địa vị của mình, đại ca liền xúi giục Lý Nhược Quang liên thủ với mình, lặng yên giết chết con vợ kế.
Câu cửa miệng nói, rắn chuột một ổ.
Lý Nhược Quang cùng Dương Bái cũng bởi vì ngưu tầm ngưu, mã tầm mã mới tụ họp tới cùng nhau.
Bọn hắn thân là con cháu gia đình hiển quý, bên người còn có nhiều nữ nhân, muốn loại nào có loại nào.
Nhưng hai người lại không thích như vậy, ngược lại nhất trí nhìn trúng thê thiếp của người khác.
Chỉ có chút khác nhau chính là, Dương Bái cấu kết với di nương của Dương phụ, Lý Nhược Quang thì ngấp nghé chị dâu, cũng là vợ cả của đại ca hắn.
Ngày xưa vì thuyết phục Lý Nhược Quang giúp mình một tay, huynh trưởng của hắn đáp ứng điều kiện chung vợ với hắn.
Sau khi chuyện thành công, huynh trưởng lập tức đổi ý.
Lý Nhược Quang bởi vì đại ca bội ước mà luôn canh cánh trong lòng, tức giận bất bình nhiều năm, đến nay vẫn nuốt không trôi khẩu khí kia. Chẳng qua vẫn luôn không biểu hiện ra ngoài mà thôi.
Dưới sự an bài của Bách Linh, ngày hôm nay Lý Nhược Quang ở trước mắt bao người, nói ra ước định này của hai huynh đệ trước kia, truyền vào trong tai mấy trăm dân chúng vây xem.
Trong lòng đại ca của hắn cũng biết nếu một khi chuyện này bộc phát, Lý gia nhất định lưu tiếng xấu muôn đời, mất đi thái thượng hoàng ủng hộ, ngay cả bản thân hắn cũng bị vạn người thóa mạ.
Bởi vậy hắn liên tục thề thốt phủ nhận.
Bách Linh lại điều khiển miệng của Lý Nhược Quang, kể lại trường hợp ước định năm đó của hai người.
Mỗi một từ mỗi một câu, tiếp theo là vẻ mặt khẩu khí nói chuyện năm đó của hai người, toàn bộ đều thể hiện đi ra.
Đại ca của hắn vừa vội vừa giận, dưới tình thế cấp bách lúc này mới cùng Lý Nhược Quang đánh nhau, trường hợp hỗn loạn không chịu nổi.
Con dâu lớn của Lý gia biết được ước định xấu xa của trượng phu cùng em chồng, Lý phụ cũng nghe được hai huynh đệ Lý Nhược Quang hại chết đứa con mà mình yêu thích nhất.
Một người mất hết lòng tin, khóc rống đòi hòa ly (Ly hôn).
Một người khóe mắt như nứt ra, muốn rút kiếm giết hai huynh đệ.
Dân chúng vây xem rất nhanh rời khỏi hiện trường, tính toán đi kể cho mọi người nghe bí văn của cao môn đại hộ Lý gia.
Có thể lường trước được sau ngày hôm nay Lý, Dương hai nhà sẽ bùng nổ đại nội loạn. Hơn nữa áp lực từ bên ngoài sẽ làm cho hai gốc đại thụ này bị áp đảo bật ngã.
Trong vòng một tháng hai nhà đừng hòng còn có thời gian âm mưu đối phó hắn cùng Trầm Nhược Hư. Cho dù có nhớ lại, cũng không có tâm tư, càng không có năng lực đối lập với bọn họ.
- Giúp các ngươi nổi danh, không cần cảm tạ!