Kết thúc buổi khai giảng, Ethelbert và Amelia giờ đã là học sinh năm 3 Học viện Hoà Phong. Hôm nay hai người họ đến khu lãnh địa của gia tộc Phoenix dành riêng cho Ethelbert để thăm Jade Malory và đứa bé trai mới sinh của nàng cách đây tuần.
Ethelbert và Amelia bước vào phòng thấy Jade đang ngồi cạnh cửa sổ dùng ống nhòm quan sát phong cảnh phía ngoài, sắc mặt nàng đã khá hơn nhiều sau khi sinh con, kế bên nàng là đứa bé đang nhắm mắt ngủ ngon trong nôi không quấy nhiễu mẹ nó.
Nhìn thấy Ethelbert và Amelia đến thăm mình, nàng mừng vui ráng nở nụ cười nóin "A, anh Ethelbert và chị Amelia. Hai người đến làm em cảm thấy bất ngờ quá."
Ethelbert vội bước tới bên nàng, nắm lấy tay nàng nói: "Em không cần phải nói gì cả, anh xin lỗi vì đã không làm tròn trách nhiệm, lẽ ra anh phải ở bên em để cùng em vượt cạn. Anh là người chồng tồi, người cha tồi."
Jade lấy ngón tay đặt ngay môi Ethelbert tựa hồ không muốn cậu tự trách bản thân mình, nói: "Anh đừng trách bản thân mình mà, em biết đó là công việc hệ trọng anh cần phải hoàn thành, hơn nữa có chị Amelia luôn ở bên cạnh động viên, chăm sóc em những lúc em đang cuối thai kỳ và đến lúc sinh nở."
Amelia cũng góp vô: "Jade nói đúng đó, anh đừng tự dằn vặt mình mà."
Rồi quay sang Jade: "Em có muốn dùng gì không?"
Jade mỉm cười: "Em muốn uống nước."
Amelia nói: "Được, chờ chị lát nhé."
Nói rồi Amelia rời khỏi phòng, Ethelbert mới nói: "Điều này quá sức chịu đựng của em, lẽ ra anh không nêb "bắn" vào trong em. Nếu không em đâu có khổ sở như vậy, cái tuổi của em lẽ ra phải còn tận hưởng niềm vui của tuổi trẻ mới đúng, anh xin lỗi…"
Nói chưa dứt câu thì Jade dịu dàng nói: "Em đã nói là anh đừng như vậy nữa mà, là người con gái được anh yêu, được hiến dâng cho anh cả thể xác lẫn tâm hồn lẫn việc sinh cho anh một đứa con… với em thì mãn nguyện lắm rồi. Em không có ý nghĩ là bắt buộc anh phải cưới em đâu vì như thế có thể khiến chủ nhân gia tộc Phoenix là ngài Emmett sẽ quở trách gia tộc Malory vì gia tộc Malory đang ở vị trí phụng sự gia tộc Phoenix đã bao đời.
Ethelbert nói: "Điều đó càng khiến anh phải có trách nhiệm với em hơn nữa, anh sẽ tìm mọi cách thuyết phục cha đồng ý chuyện của chúng ta, em cứ yên tâm."
Nghe lời nói đầy chắc chắn từ Ethelbert, Jade gật đầu mỉm cười với cậu nói: "Em tin anh."
Ethelbert mỉm cười nhẹ nhàng: "Cảm ơn em, anh hơi thắc mắc mới mười lăm tuổi mà đã làm mẹ liệu có quá sức với em không?"
Jade đáp: "Hì, đó là điều mà em đã xác định từ lúc em cảm nhận được mầm sống nhỏ bé hiện diện trong bụng em."
Ethelbert hỏi: "Sinh thường hay…"
Jade trả lời: "Em không có yếu đuối đến mức phải mổ bụng lấy con đâu, sinh thường đấy ông chồng ngốc ạ!."
Nàng nói dứt câu thì cười hì hì.
Thấy Jade như thế Ethelbert cũng yên tâm phần nào, bỗng Amelia từ đâu mang vào hoa quả đã gọt sẵn và mấy Trinh nước, nàng nói: "Để hai người phải đợi lâu."
Jade cười hì nói: "Không nghe lén đấy chứ chị."
Amelia bĩu môi: "Chị đâu thèm làm mấy chuyện đó."
Biểu cảm của Amelia khiến cho Jade và Ethelbert phải bật cười, bỗng Amelia cảm thấy đau bụng dữ dội nàng vội lấy hai tay ôm bụng loạng choạng cơ hồ muốn ngã quỵ may mà có Ethelbert đỡ nàng: "Em không sao chứ, Amelia Phoenix?"
Amelia nhăn nhó đáp: "Không biết nữa, dạo này cứ cách mấy ngày là em cảm thấy có cái gì đó trong bụng làm em đau lắm."
Jade cười cười khi thấy biểu hiện này của Amelia vì nàng đã từng trải qua: "Tốt nhất là anh nên chăm lo và coi chừng chị ấy từ bây giờ đi, chị ấy cũng đã có thai rồi đấy."
Ethelbert ngạc nhiên khi nghe Jade nói vậy rồi quay lại nhìn Amelia nói: "Amelia, có thật là em…"
Biết không thể giấu Ethelbert nữa nên Amelia gật gật đầu.
Ethelbert còn chưa hết ngạc nhiên: "Từ… từ bao giờ…"
Amelia đáp: "Khoảng hơn một tháng rồi."
Nghe nàng nói thế, trong lòng Ethelbert cảm thấy một niềm vui sướng tột độ khi có hai người con gái: một người đã sinh con cho cậu, một người đang mang máu thịt của cậu trong bụng mình, cậu giả bộ lấy tay che mặt nói: "Ôi trời, tôi còn chưa tốt nghiệp năm ba nữa mà đã có hai vợ, có con, chắc sắp tới anh phải cố gắng làm kiếm tiền nuôi vợ nuôi con đây."
Nghe lời tự sự của Ethelbert khiến Amelia và Jade phải bật cười nắc nẻ, tiếng cười của họ làm kinh động đứa bé đang ngủ ngon lành phải thức khóc oe oe, Amelia vội tới bế đứa bé đến chỗ Jade để nàng dỗ cho đứa trẻ bớt quấy khóc, Jade đón nhận đứa bé từ tay Amelia, nàng dỗ dành đứa bé: "Ngoan, ngoan đừng khóc nữa, con trai yêu quý của mẹ, mẹ xin lỗi con nha! Con cứ khóc thế này cha con biết được sẽ không vui đâu. Nín nào, ngoan ngoan."
Thấy Jade dỗ dành con trai khiến Ethelbert mủi lòng tự nhủ phải thương yêu và chăm sóc Jade nhiều hơn nữa, nàng ấy vì mình phải chịu nhiều khổ sở lắm rồi. Jade ngó Ethelbert và nói: "Anh có muốn bồng con chúng ta không?"
Ethelbert sốt sắng: "Muốn, anh muốn, nó là con anh mà, sao lại không?"
Rồi Ethelbert cẩn thận bồng đứa bé từ tay mẹ nó, Jade. Cậu bồng đứa bé đi tới đi lui ra chiều nghĩ ngợi. Amelia hỏi: "Được làm cha, cảm giác anh thế nào?"
Ethelbert đáp: "Cảm giác lạ lắm, thật khó tả."
Amelia biết Ethelbert và Jade có nhiều điều muốn nói nhưng ngại mình nên nàng chủ động tới bế đứa bế từ tay Ethelbert, nói: "Em nghĩ anh và Jade có điều muốn nói nên em xin phép cùng cậu nhóc này ra ngoài mội lát nhé?"
Ethelbert gật đầu, Amelia quay sang Jade như chờ sự đồng ý của nàng, Jade gật đầu nhẹ một cái ra hiệu thì Amelia bế đứa trẻ rời khỏi phòng và đóng cửa lại. Ethelbert bước tới bế Jade lên chiếc giường, nói: "Đã lâu rồi hai ta không làm chuyện vợ chồng nhỉ?"
Jade cười hì nhẹ nói: "Vâng, kể từ lúc em mang thai tháng thứ sáu tới giờ và anh cũng bận công việc quan trọng mà. Chị Amelia tâm lý ghê."
Ethelbert cũng phải gật đầu đồng tình với nàng – cô vợ mười lăm tuổi của cậu.
Cậu ôm Jade, thôi thì mọi thứ đã qua, cậu cảm thấy có lỗi khi để nàng vượt cạn khi không có mình kề bên, cũng may có Amelia lo liệu chu toàn nên Jade mới có thể an tâm sinh con, cậu thầm cảm ơn Amelia rất nhiều.
Ethelbert cởi quần áo Jade ra trông nàng ngon kinh khủng, cậu mơn trớn khắp cơ thể nàng, mềm mại và ngọt ngào.
"Bà xã anh xinh quá!" Ethelbert thủ thỉ nhỏ vào tai khi vừa hôn lướt qua tai Jade.
"Hi hi hi. Thật hông đó…" Jade rụt cổ cười.
"Thật mà, anh yêu em nhiều."
"Cảm ơn anh…" Jade ôm chặt lấy cậu.
Ethelbert cởi quần áo mình rồi mơn trớn tiếp cơ thể Jade, nhẹ nhàng đưa nàng vào thế giới ái tình, làn da nàng non mơn mởn. Cậu hôn thật nhẹ đôi môi đỏ của nàng, mùi thơm từ da thịt nàng làm Ethelbert ngây ngất, Cậu yêu Jade như chính tình cảm nàng dành cho cậu vậy.
Ethelbert kéo lưỡi ra khỏi đôi môi đỏ thắm của Jade, lướt nhẹ lên vành tai làm cô nàng rùng mình, hôn lên đôi vai đầy rồi nhẹ nhàng lướt lên đôi gò đào căng đầy nhựa sống của nàng tròn trăng.
Ban đầu có vẻ khó khăn nhưng sau đó Jade cũng bắt đầu lấy lại cảm xúc, nàng bắt đầu hòa nhịp với Ethelbert, Jade run rẩy khi Ethelbert kích thích những vùng nhạy cảm của nàng, Ethelbert cố gắng khêu gợi lại ham muốn sau những khó khăn mà nàng đã trải qua.
Ethelbert hôn nhẹ nhàng lên bắp đùi non tơ, đôi chân dài thon thả run bần bật, nàng bật lên những tiếng rên nho nhỏ… Ư ư ư. Một giọt nước trong veo rỉ ra khỏi hai cánh âm đạo đang khép chặt, Ethelbert lấy tay chạm vào kéo ra, nhớt đong đưa thành sợi trơn lùi. Ethelbert liếm lên âm đạo đang khép kín của Jade, nàng rùng mình.
"Anh ơi!" Jade rít lên khi lưỡi Ethelbert lách cửa âm hộ chui vào… Ư ư ư, nàng rên rỉ…
Ethelbert tiếp tục liếm âm hộ nàng, công việc mà bất cứ thằng đàn ông nào cũng thích. Banh rộng hai chân Ethelbert liếm mạnh hơn vào trong âm đạo cô vợ xinh tươi, nàng run lên vì sướng, vì tình yêu và tình dục. Hai cánh âm đạo phồng lên căng cứng, Ethelbert liếm đã thì bò lên người bà xã.
"Nước của em nhiều quá!" Ethelbert thì thầm.
"Hi hi hi, quỷ." Jade cười khúc khích
"Anh chơi nghen."
"Dạ… Hihihi… Á, anh ơi!" Jade kêu lên khi Ethelbert bất ngờ đâm lút vào trong âm đạo nàng.
"Thích không?" Ethelbert hỏi.
"Quỷ…" Jade hổn hển.
"Mà thích không?" Ethelbert hỏi lại.
"Có…" Jade siết lấy cậu.
Bên trong âm đạo nàng trơn lùi mát rượi, dâm dịch bao phủ và vuốt ve côn thịt Ethelbert, trao cho Ethelbert bao xúc cảm tình ái. Toàn bộ mặt dưới của đùi, âm đạo tạo thành một vách đứng, ngay trung tâm là một cái lỗ đầy nước, côn thịt Ethelbert cứng ngắc đâm vào âm đạo nàng như cái khoan đâm vào lòng đất hút lấy những tinh hoa. Côn thịt Ethelbert to lù lù nạo vét những thớ thịt lô nhô bên trong âm đạo Jade, nàng rên rỉ, bám lấy tay Ethelbert.
"Anh ơi… ư ư ư."
"Sướng quá bé ah."
"Dạ…"
Bạch bạch bạch… Người Jade giật giật vì lực nắc mạnh của Ethelbert, nàng nhìn Ethelbert cười rồi nhắm mắt tận hưởng những khoái lạc mà Ethelbert truyền cho nàng thông qua cái cây thịt và cái lỗ đầy nhớt. Ethelbert kéo côn thịt ra khỏi âm đạo nàng, nhớt bám lấy côn thịt Ethelbert ướt nhẹp, những giọt nước còn vương vấn bám vào quy đầu côn thịt kéo thành những sợi dài khi đứt ra làm miệng âm đạo nàng thêm ướt đẫm.
Ethelbert nằm ngửa ra, Jade ngồi dậy bước qua người Ethelbert, nàng ngồi hơi nhích lên trên, âm đạo làm bụng dưới Ethelbert ướt nhẹp. Jade đưa tay ra sau chỉnh côn thịt Ethelbert rồi từ từ lùi lại, Jade hơi cong lưng cho miệng âm đạo vểnh lên, cái eo thon, cái mông tròn và bộ ngực đầy làm cho Jade lúc này đẹp hoang dại… Miệng âm đạo Jade như con rắn ngoạm lấy đầu côn thịt Ethelbert rồi từ từ nuốt đến tận gốc. Jade điều chỉnh cho ngay ngắn rồi bắt đầu trượt âm hộ mình tới lui, lên xuống, được tự chủ nàng làm đủ kiểu làm sao cho sướng nhất.
"Ư ư ư… anh ơi…" nàng lại rên rỉ.
Jade rút âm đạo lên cho côn thịt Ethelbert ra khỏi người nàng, nàng ngồi xuống thở mệt nhọc, rồi Jade bắt đầu bò, thế này lưng con gái cong vòng, mông bị hai chân đẩy nhô lên mới đẹp làm sao, tuy không thể sánh bằng Amelia về độ nảy nở nhưng Jade cũng đáng để hưởng thụ cả cuộc đời.
Côn thịt dài mười mấy phân của Ethelbert nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại chùm lông áp sát vào cái mông tròn và trắng của cô vợ mới lớn. Vịn vào cái eo thon Ethelbert bắt đầu nắc. Khi miệng dưới vang lên những tiếng bạch bạch bạch… Thì miệng trên cũng âm vang những tiếng Ư ư ư. Đàn bà có hai cái miệng, khi kích thích miệng trên thì miệng dưới chảy nước, còn khi kích thích miệng dưới thì miệng trên rên rỉ, ỉ ôi như chiều đau thương lắm.
Jade nói nho nhỏ: "Mỏi lưng quá ông xã ơi."
"Em nằm xuống đi." Ethelbert thủ thỉ.
"Dạ…"
Jade nằm sấp xuống, cô bé hơi nhớm mông lên để Ethelbert dễ nắc. Ethelbert chơi Jade chừng ba chục phút mà chưa ra, cô bé ra chiều thích thú lắm, Jade ra chậm hơn Amelia nên nàng cần lâu lâu, thông thường Ethelbert đâm vô chừng hai phút là Amelia ra còn Jade thì phải đến năm phút.
Ethelbert thì thầm: "Mình đổi thế nghen."
Jade cười cười: "Dạ…"
Ethelbert đóng nhanh và mạnh vào âm đạo Jade rồi cậu cho nàng nằm ngửa lại tiếp tục cho côn thịt đâm vô âm đạo nàng, vừa nắc vừa bú mút chùn chụt hai bầu vú Jade một cách say sưa, Jade cứ rên ư ử cho đến khi côn thịt của Ethelbert bắn phụt chất dịch trắng vào trong nàng, cậu ôm chặt lấy Jade để chia sẻ cảm xúc, côn thịt Ethelbert vẫn ngâm trông âm đạo nàng.
Ethelbert yêu Jade một cách nhẹ nhàng chứ không say sưa như Amelia, Ethelbert tình dục với Jade độ hưng phấn cũng nhẹ nhàng. Jade để lại trong Ethelbert một cảm giác thật nhẹ, một tính cách nhu mì, một sự cam chịu. Có lẽ đó chính là lý do khiến Ethelbert không thể bỏ rơi nàng.
Mấy phút trôi qua, Amelia bế đứa bé quay trở lại phòng, thấy Ethelbert và Jade trần trụi ôm nhau vuốt ve. Amelia cười nhẹ nói: "Hai người tâm sự vui chứ?"
Ethelbert đáp vừa rút côn thịt ra khỏi âm đạo Jade: "Ừm, khá vui."
Jade cười hì: "Sao chị không đi lâu hơn?"
Amelia nói: "Cậu nhóc này cứ khóc mãi chắc là khát sữa, em cho nó bú đi."
Jade trả lời: "Vâng, để em."
Jade đón lấy con trai từ tay Amelia, rồi Amelia lấy khăn lau âm hộ Jade bởi chất dịch mà Ethelbert bắn vào trong nàng đang chảy rỉ ra ngoài. Jade nói: "Em cảm ơn chị!"
Amelia nói: "Chúng ta là người một nhà, ơn nghĩa gì."
Ethelbert mặc lại đồ ngồi trên ghế nhìn Jade trần truồng đang cho con trai bú sữa mà cậu thấy hứng lên nhưng vội kiềm chế. Jade vừa cho con bú sữa vừa lấy tay xoa bóp vú mình để sữa tiết ra nhiều hơn, nàng ngó Ethelbert cười nói: "Anh tính đặt tên con là gì?"
Ethelbert ngẫm nghĩ một lát: "Vậy đặt tên cho nó là…"
Amelia Phoenix và Jade Malory đều cho đó là một cái tên hay, cả ba người họ nhìn nhau mỉm cười mong chờ hạnh phúc sẽ đến với họ…
Mười tháng sau, Amelia Phoenix hạ sinh một cậu con trai cho Ethelbert, niềm hạnh phúc vô bờ vây quanh tổ ấm của ba người.
Ba năm sau, lễ thành hôn cho Ethelbert Phoenix, Amelia Phoenix và Jade Malory được tổ chức trọng thể. Ethelbert cứ ngỡ mình đang mơ khi lấy được hai người con gái xinh đẹp kia làm vợ, dù sao thì hiện thực đối đãi với anh tốt gấp nhiều lần trong mơ. Sau khi cưới, Amelia giữ vị trí chính thất trong gia tộc và quản lý mọi công việc giúp Ethelbert, còn Jade giữ vị trí thứ phi và kiêm luôn người hầu của riêng Ethelbert.
Amelia sinh cho anh bảy người con (bốn trai, ba gái), còn Jade thì sinh cho anh năm người con (ba trai, hai gái). Về sau, những hậu duệ này sẽ làm rạng danh thêm cho gia tộc Phoenix và góp phần giúp gia tộc này kéo dài thêm thời gian thống trị Quỷ giới nữa.
Một thời gian lâu sau, Emmett và Tiffany đều mạng chung, họ tự phát ra ngọn lửa tự thiêu mình. Ethelbert, Amelia, Jade và những người trong gia tộc Phoenix tiếc thương vô hạn. Được tin cha mẹ mình mất, Caroline đau đớn trong lòng liền cùng chồng dẫn theo bốn con của mình đến chịu tang cha mẹ. Vợ chồng Minh Khang – Phương Uyên và các gia tộc khác đến thăm viếng và chia buồn.
Mãn tang cha mẹ vợ xong, Ethelbert - lúc này anh đã ba mươi lăm tuổi trưởng thành và chững chạc, uy nghiêm lẫm liệt bắt đầu thay thế cha mình chấp chính, cai quản gia tộc Phoenix và tiếp tục kiểm soát Quỷ giới. Bernard Phoenix – con trai đầu của Ethelbert và Jade được Ethelbert huấn luyện để đưa vào Thập Nhị Quỷ Vương để trông coi Quỷ giới, còn Baldric Phoenix – con trai đầu của Ethelbert và Amelia được Ethelbert cho phép lên cõi nhân gian để giám sát và ngăn chặn những mối đe doạ có thể phát sinh cho cõi Quỷ giới.