Kim Vũ Huy ở đối diện biến sắc, vội quát: "Chu Bình Thăng, giết hắn!"
Phế vật!
Một đám Lăng Vân lại bị Tô Vũ giết mất ba người, hiện tại cũng không dám tới gần, mặc cho hắn tiến vào sao?
Thật sự để cho Tô Vũ tiến vào thì mọi thứ sẽ xong đời!
Tô Vũ tấn cấp tới Sơn Hải thì hắn có thể lật bàn.
Hiện tại Tô Vũ đã khó chơi như vậy, đến Sơn Hải thì phải làm sao bây giờ?
Huống chi, lần này không giết sạch những người có mặt ở đây, sự tình bị làm lớn lên, có chứng cứ thì Hạ gia nhất định sẽ ra tay!
Đáng tiếc Kim Vũ Huy có mấy lần muốn động nhưng đều bị Triệu Thiên Binh khóa chặt.
Tô Vũ thầm thấy bất đắc dĩ, không thể không lần lượt lẩm nhẩm trong đầu: "Triệu Thiên Binh sư bá, để cho lão ra tay, để cho lão ra tay đi!"
Ngài làm gì vậy?
Ta chính là muốn để lão ra tay!
Lão không ra tay, lão Chu sẽ không dễ giết người.
Ngài để cho lão ra tay đi mà!
Nhật Nguyệt có thể cảm ứng được một ít gì đó, nhưng lúc này Triệu Thiên Binh lại giống như không cảm nhận được, có thể là Tinh Lạc Sơn nhiều cường giả quá, khí thế hỗn loạn, dẫn đến hiệu quả cảm ứng không ra sao.
Tô Vũ cũng rất bất đắc dĩ, ba phút... lỡ mà cho ta ba phút, ta không mở được di tích thì sẽ rất lúng túng.
Địa phương quỷ quái này lấy đâu ra di tích!
Hắn xem như đã nhìn ra, vách đá trước mặt chỉ là một tầng phòng ngự, đại khái là do vị Thiên Nghệ giáo chủ kia chế tạo, rất khó mở ra, thế nhưng có thực lực Sơn Hải thì nhất định có khả năng mở được.
Triệu sư bá à, ngươi cũng nên cho người ta có cơ hội ra tay a!
Chu Bình Thăng rác rưởi, các ngươi mau tới ngăn cản đi chứ!
Dù trong lòng Tô Vũ hận không thể khiến bọn hắn lập tức ra tay, ngoài miệng thì lại quát: "Chư vị tiền bối, làm phiền mọi người kiên trì thêm một hồi, chờ ta tiến vào di tích, mọi người hãy mau chóng rút lui, để xem chúng có năng lực giết toàn bộ hay không, chỉ cần ta không chết, hết thảy chuyện hôm nay ta đều thu thập lại rồi, chờ ta xuất quan, bọn chúng sẽ phải co vòi mà chạy!"
Nghe hắn nói thế, những cường giả kia hệt như được tiêm máu gà, cố gắng liều mạng!
Kiên trì ba phút!
Để cho Tô Vũ đi vào, bọn họ sẽ chạy, phân tán ra mà thoát đi.
Tuy rằng hiện giờ còn chưa triệt để rơi vào thế hạ phong, nhưng nếu chiến đấu tiếp thì sẽ có nguy cơ tan tác.
Lão Thiên Mã lúc này thật sự đã sắp không chịu được nữa, ông vội cầu xin: "Mang vương tử tộc ta theo, tiểu hữu hãy mang vương tử tộc ta đi cùng, lão hủ có thể tử chiến ở đây, không cho đám Vạn Tộc giáo hèn mạt tiến lên trước một bước!"
Lão Thiên Mã hiển nhiên đã chuẩn bị tử chiến!
Thế nhưng, điều kiện tiên quyết là tiểu vương tử sẽ không có việc gì.
Lão Sơn Linh cũng vội hét với lên: "Xin tiểu hữu cũng mang vương nữ tộc ta theo, Sơn Linh tộc nguyện vì nhân tộc mà tử chiến, nguyện vì Đại Hạ phủ mà tử chiến!"
Tô Vũ hét lớn: "Được! Ba vị vạn tộc đồng học hãy mau đi cùng ta, hai vị tiền bối, nếu hôm nay có thể chạy trốn, ngày sau Tô Vũ tất có hậu báo!"
Tiểu Thiên Mã bi ai tột độ, cậu nhìn lên đại lão đang quyết tâm hi sinh ở trên bầu trời, hóa thành hình ngựa rồi ngửa mặt lên trời hí dài.
Thật thê thảm!
Tộc lão sắp bị người ta đánh chết rồi!
Không phải nói là đi du sơn ngoạn thủy sao?
Tại sao thoáng cái lại xuất hiện nhiều cường giả như vậy?
Ba vị vạn tộc học viên vội vã chạy lại gần Tô Vũ, bên kia, Vu Hồng quát ầm lên: "Phế vật, Chu Bình Thăng, mau tiến lên bắt Tô Vũ cùng mấy tên kia!"
Đồ đần độn!
Bắt đám học viên lại rồi uy hiếp Thiên Mã tộc cùng Sơn Linh tộc, thế chẳng phải sẽ tốt sao?
Mà Tô Vũ thì không ngừng hóa thành đủ loại hình dáng.
Phân thân, ẩn hình, độn địa, hóa gió...
Đều không được!
Thanh tiểu kiếm kia khóa chặt biển ý chí của hắn, hiện tại Tô Vũ chỉ có thể dừng lại việc mở ra vách đá, không ngừng trốn chạy, nhưng vẫn khó mà đào thoát.
Thủ đoạn khác tuy có nhiều, nhưng lúc này hắn lại không có cách nào thoát khỏi trạng thái bị bám định ấy.
Mà Tô Vũ thì không ngừng hóa thành đủ loại hình dáng.
Phân thân, ẩn hình, độn địa, hóa gió...
Đều không được!
Thanh tiểu kiếm kia khóa chặt biển ý chí của hắn, hiện tại Tô Vũ chỉ có thể dừng lại việc mở ra vách đá, không ngừng trốn chạy, nhưng vẫn khó mà đào thoát.
Thủ đoạn khác tuy có nhiều, nhưng lúc này hắn lại không có cách nào thoát khỏi trạng thái bị bám định ấy.