Hai người rất nhanh đã áp sát gần nhau, đúng vào thời khắc này, Tô Vũ bỗng trừng lớn hai mắt: "Đường chủ!"
Một tiếng thét kinh hãi tiếng truyền ra, gã Vạn Tộc giáo cũng sững sờ, trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một người, bên cạnh tên nhãi Khai Nguyên lại có một vị nam tử trung niên, hiển nhiên là Tập Phong đường đường chủ, Tằng Hoa.
"Xong rồi!"
Sắc mặt người nọ kịch biến, Vạn Thạch cảnh Tằng Hoa thế mà đã đến rồi!
Gã quay đầu muốn chạy, đúng lúc ấy, Lôi Nguyên đao mà Tô Vũ chuẩn bị thật lâu liền bổ mạnh ra!
Toàn lực ứng phó!
Gã Vạn Tộc giáo đầu tiên là vọt tới phía Tô Vũ, tiếp đấy lại quay đầu bỏ chạy, nhất thời thân thể còn đang bị lệch, tiếng đao đã vang lên sát ngay phía sau gã!
Giờ khắc này, bởi vì Tô Vũ dốc toàn lực vào một đao đó, nên huyễn cảnh vỡ nát, đối phương đã có chút tỉnh táo lại.
Đáng tiếc, trễ rồi!
"Là giả..."
Ý nghĩ này lóe lên một cái rồi biến mất, trên thân đao hào quang nguyên khí lấp lánh còn như lôi đình, thổi phù một tiếng liền chém xuống!
Ầm!
Đầu gã nện xuống đất, thân thể chậm hơn, phải mất một hai giây sau mới nốt gót ngã xuống theo, dòng máu đỏ thẫm phun trên mặt đất.
Vẻ mặt Tô Vũ trắng bệch, hắn vội thu đao cảnh giác nhìn bốn phía, không dám khinh thường, sợ có người bỗng nhiên xuất hiện, tinh huyết trong miệng hắn cũng đã bị răng cắn, tùy thời chuẩn bị sẽ bùng nổ nếu cần.
Chỉ thoáng chốc sau, đội trưởng đã đuổi tới đây, y nhìn thoáng qua Tô Vũ và tình hình xung quanh thì khẽ gật đầu, cố kiềm chế cảm xúc kinh ngạc: "Không tồi, xuất đao hết sức quả quyết!"
Đội trưởng không nhiều lời, chỉ khen một câu rồi nhanh chóng rời đi, trận chiến còn chưa kết thúc đâu.
Tô Vũ thở ra một hơi dài, xong rồi!
Còn nhanh và đơn giản hơn nhiều so với hắn tưởng tượng.
Một đao liền giết chết đối phương!
Chẳng qua là giờ phút này thân thể hắn tựa như bị móc rỗng, nguyên khí hao hết, Tô Vũ không dám trì hoãn, ngay lập tức nuốt một giọt Nguyên Khí dịch, bắt đầu bổ sung nguyên khí.
"Tiêu mất 100 ngàn... chẳng biết là có bù nổi được hay không."
Tô Vũ thầm cười khổ, giết một Thiên Quân trung kỳ được hai điểm công huân, mình đây coi như là thua lỗ hay là kiếm lời nhỉ?
Bất quá nuốt xuống Nguyên Khí dịch cũng coi như giúp mình tu luyện, thành ra không tính là thua thiệt được.
….
Tô Vũ bạo phát một chiêu Lôi Nguyên đao đã tiêu hao rất nhiều thể lực, thế nên hắn đang phải hấp thu Nguyên Khí dịch để khôi phục.
Cùng lúc này, ở các nơi khác cũng đang bùng nổ chiến đấu.
Trận chiến giữa đôi bên kỳ thật cũng không quá kịch liệt, người của Vạn Tộc giáo một lòng muốn bỏ chạy, nhân số cũng không nhiều, rất nhanh, những nhóm quân lính nhỏ của Tập Phong bộ đã lần lượt bắt kịp và vây lại chém giết hoàn toàn đối thủ.
Trong tiểu viện, tiếng giao đấu cũng dần dần suy yếu.
Lưu đội trưởng trở về tham dự chiến đấu, dùng thực lực Thiên Quân cửu trọng của y thì đối phó vài gia hỏa Thiên Quân tầng dưới sẽ không thành vấn đề gì lớn.
Tô Vũ rất hài lòng với thu hoạch ngày hôm nay, hắn đã giết được một tên Thiên Quân trung kỳ.
Không nói những cái khác, 2 điểm công huân chắc chắn sẽ về tới tay.
Lần này là do hắn đơn độc đánh giết, dĩ nhiên, hắn làm nhân viên ngoài biên chế thì sau khi đánh giết đối phương chiến lợi phẩm không thuộc về chính mình, mà là thuộc về Tập Phong đường. Họ phải thống nhất nộp lên, về sau mới tiến hành ban thưởng và phân phối, chuyện đó dĩ nhiên không có quan hệ gì với Tô Vũ.
Dù sao hắn tới tham dự coi như là cọ công lao của người ta, không có Tập Phong đường phối hợp, Tô Vũ cũng không có cơ hội đơn độc giết chết một tên Vạn Tộc giáo.
Tô Vũ nhìn chung quanh một chút, không thấy những tên Vạn Tộc giáo nào khác nữa, mà ở đằng xa, người của Tập Phong đường cũng bắt đầu hội tụ về viện nhỏ để vây giết tàn binh cuối cùng.
Còn về chuyện rốt cuộc Vạn Tộc giáo có bao nhiêu người thì Tô Vũ cũng không rõ ràng, tính ra chỉ sợ sẽ có hơn mười.
Đây không thể xem là cứ điểm nhỏ, hẳn đã được cho là quy mô trung đẳng rồi.
Cuối cùng thì Tô Vũ cũng đã hiểu điều mà cha hắn vẫn thường kể, ấy là trên chiến trường, Thiên Quân có thể giết Vạn Thạch.
30 vị Thiên Quân phối hợp lại, họ chỉ là thành viên Tập Phong đường của một thành nhỏ, giờ phút này lại đang đồng lòng đồng sức bao vây đối phương, tiêu hao sức lực của gã, mài chết kẻ địch.
Người của Tập Phong đường ở Nam Nguyên được xem là tinh nhuệ, nhưng trên thực tế ở trên Chư Thiên chiến trường, những người này không có tư cách ra quân chinh chiến.
Nhưng mà hôm nay bọn họ đã cho Tô Vũ chứng kiến một màn gọi là cảnh giới không phải thứ áp chế duy nhất.
Hai tay khó địch tứ quyền, gặp tiểu đội hợp lực tác chiến nhuần nhuyễn, thực lực mạnh mẽ cũng phải chịu cảnh bị vây giết.
Cuối cùng thì Tô Vũ cũng đã hiểu điều mà cha hắn vẫn thường kể, ấy là trên chiến trường, Thiên Quân có thể giết Vạn Thạch.
30 vị Thiên Quân phối hợp lại, họ chỉ là thành viên Tập Phong đường của một thành nhỏ, giờ phút này lại đang đồng lòng đồng sức bao vây đối phương, tiêu hao sức lực của gã, mài chết kẻ địch.
Người của Tập Phong đường ở Nam Nguyên được xem là tinh nhuệ, nhưng trên thực tế ở trên Chư Thiên chiến trường, những người này không có tư cách ra quân chinh chiến.
Nhưng mà hôm nay bọn họ đã cho Tô Vũ chứng kiến một màn gọi là cảnh giới không phải thứ áp chế duy nhất.
Hai tay khó địch tứ quyền, gặp tiểu đội hợp lực tác chiến nhuần nhuyễn, thực lực mạnh mẽ cũng phải chịu cảnh bị vây giết.