Ngày 6 tháng 11, xin giấy phép thành lập phòng nghiên cứu.
Ngày 8 tháng 11, học phủ phúc đáp ý kiến, có thể thành lập.
Đơn thần văn nhất hệ không gây trở ngại, hoặc là nói bọn họ vẫn chưa để ý, cũng có khả năng đã chịu một ít áp lực, không thể không mặc kệ Tô Vũ thành lập viện nghiên cứu.
Ngày 9 tháng 11.
Tô Vũ nhận được chìa khóa tân viện nghiên cứu, mang theo một đám sáng tạo giả đi đến trước cửa viện cách trung tâm nghiên cứu Văn Đàm không xa.
Hạ Hổ Vưu, Hồ Thu Sinh, Ngô Gia...
Kẻ cả Triệu Minh, lúc này mọi người đều tới.
Trần Vĩnh cũng tới áp trận cho Tô Vũ, thuận tiện đưa ra một ít kiến nghị.
Cổng lớn.
Nơi này có cảm giác hoang vắng.
Cỏ dại mọc thành cụm.
Tòa nhà ba tầng, có cái sân rộng, trước sân treo một cái biển cũ nát.
Nhìn cẩn thận mới ra mấy chữ: Viện nghiên cứu Lam Thiên.
Trần Vĩnh và Triệu Minh liếc nhìn nhau, Triệu Minh bật cười, “Không ngờ lại phê duyệt địa phương này cho các ngươi.”
Tô Vũ còn đang xem hoàn cảnh, Ngô Gia hiếu kỳ hỏi: “Nơi này làm sao vậy?”
“Viện nghiên cứu Lam Thiên a...”
Triệu Minh cảm khái một tiếng, sau đó qua loa đáp: “Không có gì, chủ nhân nơi đây năm xưa có chút danh khí mà thôi.”
“Triệu lão sư, là ai vậy?” Ngô Gia tò mò, rất nổi tiếng sao?
“Lam Thiên.”
Triệu Minh nhìn xa xăm, “Đã gọi là viện nghiên cứu Lam Thiên, đương nhiên là của Lam Thiên rồi.”
Ngô Gia lắc đầu, không quen.
Nhưng dường như Hồ Thu Sinh và Khương Mục đều biết.
Khương Mục khẽ nhíu mày nói: “Dấu hiệu không tốt!”
Tô Vũ nghiêng đầu, “Lam Thiên là ai?”
“Một phản đồ.”
Khương Mục bình thản kể: “Đây là chuyện 20 năm trước, ta đã xem được trong du ký, Lam Thiên... Hiện tại hẳn không gọi là Lam Thiên nữa, mà là Thủy Ma giáo chủ!”
“Hả?”
Tô Vũ sửng sốt, chuyện gì vậy?
Hắn biết, hai tộc mạnh nhất trong Vạn tộc là hai tộc Thần Ma.
Mà hai tộc này chỉ là một xưng hô, mặt khác còn chia làm rất nhiều tộc nhỏ, trong đó Nguyên Thủy Thần tộc và Thủy Ma tộc là mạnh nhất.
Thủy Ma giáo chủ?
Triệu Minh cười cười: “Không biết đúng không? Thủy Ma giáo chủ từng là người của chúng ta, đương nhiên, đây là một đoạn lịch sử đen, học phủ lười nhiều lời, phong ấn đoạn lịch sử đó. Lam Thiên... Ha ha, là một kẻ rất mạnh!”
Trần Vĩnh bình tĩnh gạt đi: “Chỉ là một kẻ phản đồ mà thôi, sao có thể được xem là kẻ mạnh.”
Triệu Minh cười ha hả: “Trần Quán trưởng, không thể nói như vậy, phản đồ thì phản đồ, nhưng người ta lợi hại thì vẫn nên thừa nhận!”
Thấy mấy người Tô Vũ tò mò, y liền giải thích: “Lam Thiên trước kia là viện trưởng Cải tạo hệ, tuổi không tính là quá lớn, cùng thời với Hồng Các lão, đã tiến vào Sơn Hải cảnh. 20 năm trước, đối phương là viện trưởng Cải tạo hệ, Sơn Hải thất trọng, Cải tạo hệ vốn dĩ không quá mạnh.”
“Vị này cải tạo chính mình đến điên, cuối cùng bỗng nhiên muốn đổi thân thể. Kết quả trộm biến thành thân thể Thủy Ma.”
Mấy người nhíu mày, Triệu Minh lại nói: “Gia hỏa đó rất lợi hại, ngụy trang thành Thủy Ma tộc, xâm nhập trận doanh Thủy Ma tộc ở chiến trường Chư Thiên, làm nên không ít đại sự, giết một vài cường giả Thủy Ma. Nếu chỉ như vậy, hắn chính là anh hùng.”
Mấy người Tô Vũ gật đầu, không sai.
Nếu thế, đối phương là anh hùng, giả mạo Thủy Ma tộc ẩn núp vào phe địch.
Nhưng hiện tại đối phương là Thủy Ma giáo chủ, hiển nhiên còn có hậu truyện.
Quả nhiên, Triệu Minh lại nói: “Kết quả một vị cường giả Nhật Nguyệt của Thủy Ma tộc bắt được hắn, lại không giết hắn, còn nói cho hắn biết hắn cải tạo không thành công, thân thể không phải Thủy Ma chân chính, có khuyết điểm rất lớn...”
Triệu Minh nhún vai: “Cụ thể đã xảy ra chuyện gì chúng ta cũng không rõ ràng lắm, Lam Thiên bị đối phương thuyết phục, sau đó trở lại Nhân Cảnh, thay thế Thủy Ma giáo chủ lúc trước, trở thành tân Thủy Ma giáo chủ, mấy năm nay, Nguyên Thủy thần giáo và Thủy Ma giáo tranh quyền đoạt lợi trong Vạn Tộc Giáo, Thủy Ma giáo mơ hồ áp chế đối phương...”
“Hắn là Nhật Nguyệt ư?”
“Đúng vậy, đã đến Nhật Nguyệt!” Triệu Minh gật đầu, “Tên kia là thiên tài, đến Nhật Nguyệt cũng không hiếm lạ, dù sao Hồng Các lão cũng sắp đến Nhật Nguyệt.”
“...”
Trần Vĩnh nhìn y! Cảm thấy lời này có ý tứ mắng chửi người ta.
Cái gì gọi là sư phụ ta cũng sắp đến Nhật Nguyệt?
Triệu Minh cười ha hả, nói: “Nói hắn mạnh là nói thật, cải tạo đến cuối cùng biến mình thành Thủy Ma tộc, như vậy đúng là có vài phần bản lĩnh, thân thể Thủy Ma tộc cường hãn, gia hỏa này cải tạo thành công như thế nào có ý nghĩa tham khảo rất lớn, đáng tiếc sau khi hắn cải tạo thành công liền trốn chạy, nếu không hiện giờ chúng ta chắc chắn sẽ tăng thêm hiểu biết về Thủy Ma tộc.”
Tô Vũ cảm thấy kỳ quái: “Vạn phủ trưởng không quản ư?”
Loại phản đồ này mà không làm thịt đối phương sao?
“Quản cái gì!”
Triệu Minh nhún vai: “Tên kia là Nhật Nguyệt cảnh, hơn nữa hành tung bí ẩn, cũng không tới Đại Hạ phủ quấy rối, ngươi cảm thấy phủ trưởng sẽ đi khắp thế tìm hắn để bắt người về à? Hơn nữa, hiện tại phủ trưởng công khai thực lực là Sơn Hải đỉnh phong, bắt thế nào được!”
Lời y nói rất có ý tứ.
Công khai thực lực là Sơn Hải đỉnh phong.
Tô Vũ lại nhíu mày hỏi: “Nếu không giết loại phản đồ này, vậy học phủ còn có uy tín sao?”
“Phủ trưởng không giết mà Hạ gia cũng không giết ư?”
Hạ Hổ Vưu lúc này mới lên tiếng: “Giết cái gì, Đại Hạ vương còn tìm không thấy! Gia hỏa Lam Thiên đó xuất quỷ nhập thần, hơn nữa còn nói với bên ngoài hắn kỳ thật là thám tử Vạn phủ trưởng xếp vào, cố ý nhằm vào Nguyên Thủy thần giáo, còn khiến mọi người tạo điều kiện cho hắn kia kìa.”
“Gián điệp?”
Tô Vũ cảm thấy ngoài ý muốn, Ngô Gia cũng tò mò: “Hắn là gián điệp thật sao? Là người tốt ư? Vậy còn dám tuyên bố khắp nơi sao?”
Hạ Hổ Vưu cười khổ: “Gián điệp cái rắm, hắn cố ý nói vậy, ý tứ rõ ràng là bảo chúng ta đừng để ý đến hắn, hắn không gây chuyện với chúng ta, chỉ đấu với Nguyên Thủy thần giáo.”
Tô Vũ cũng cảm thấy kỳ quái: “Chỉ đấu với Nguyên Thủy thần giáo? Vậy đúng là chuyện tốt mà.”
“Tốt cái gì!”
Hạ Hổ Vưu cạn lời: “Đừng xem thường hắn! Hắn muốn nhất thống Vạn Tộc Giáo, chân chính thành lập thế lực trong Nhân tộc, thậm chí thành lập một đại phủ, loại người này là phiền toái nhất!”
Hạ Hổ Vưu thở dài: “Nếu hắn kêu đánh kêu giết, nói thật thì loại người này không đáng sợ! Đáng sợ ở chỗ gia hỏa này là kẻ tuyên truyền tư tưởng chung sống hoà bình, bao gồm thành lập tự mậu khu ở Nhân Cảnh cũng là kiến nghị của hắn!”
Hạ Hổ Vưu lắc đầu: “Cao tầng đều biết lòng dạ hắn đen tối, gia hỏa tầng dưới chót đúng là có người cho rằng hắn là người tốt! Hắn tuyên bố Nhân tộc không nên tính toán chi li, Nhân tộc nên tiếp nhận nhiều ý kiến và chính kiến hơn, nên cho một vài người không muốn đánh giặc một cơ hội, hắn nguyện ý bảo vệ bọn họ.”
Hạ Hổ Vưu cảm thấy đau đầu, “Hạ gia đương nhiên muốn làm thịt hắn, còn muốn hơn cả làm thịt Nguyên Thủy giáo chủ! Gia hỏa Vạn Tộc Giáo khác không gây hỗn loạn thì cũng giết chóc vô tội, hắn lại không, hắn tuyên dương lý niệm, ngươi mới nghe thì thấy rất có đạo lý, trên thực tế lại là ngụy biện!”
Cậu nhìn về phía Tô Vũ, bất đắc dĩ nói: “Hắn nói, Nhân tộc nên thành lập tự mậu khu, nên dung nạp Vạn tộc, bởi vì Nhân Cảnh không có lực áp chế, mọi người cùng biến Nhân Cảnh thành trung tâm vạn giới, ngươi cảm thấy thế nào?”
Tô Vũ nhíu mày, Vạn Minh Trạch đã từng nói với hắn về việc này.
Ngày đó, Tô Vũ đã mắng kẻ đề ra ý kiến kia một trận.
Hôm nay, Tô Vũ vẫn mắng: “Loại người này nên giết!”
“Vậy là được rồi!”
Hạ Hổ Vưu nhún vai: “Nhưng có người cảm thấy lời hắn nói có đạo lý! Đánh giặc làm gì? Mọi người trở thành người một nhà không tốt sao? Đánh giặc không chết người sao? Hòa bình rất tốt, chúng ta trở thành trung tâm mậu dịch, trở thành trung tâm vạn giới, rất tốt!”
“Hắn nói, Vạn tộc tới đây không phải để giết người, mà là giúp chúng ta xây dựng Nhân Cảnh! Nhân Cảnh còn có không gian phát triển rất lớn, rời xa chiến tranh, người người tự do, ngươi cảm thấy thế nào?”
“...”
Hôm nay, Tô Vũ vẫn mắng: “Loại người này nên giết!”
“Vậy là được rồi!”
Hạ Hổ Vưu nhún vai: “Nhưng có người cảm thấy lời hắn nói có đạo lý! Đánh giặc làm gì? Mọi người trở thành người một nhà không tốt sao? Đánh giặc không chết người sao? Hòa bình rất tốt, chúng ta trở thành trung tâm mậu dịch, trở thành trung tâm vạn giới, rất tốt!”
“Hắn nói, Vạn tộc tới đây không phải để giết người, mà là giúp chúng ta xây dựng Nhân Cảnh! Nhân Cảnh còn có không gian phát triển rất lớn, rời xa chiến tranh, người người tự do, ngươi cảm thấy thế nào?”
“...”