"Ta thật đúng là thiên tài!"
Tô Vũ âm thầm nói một câu, ta quả nhiên là thiên tài!
Không chừng sẽ thật sự có chút tác dụng, để những tên kia tự loạn trận cước, một ngày nà đó hoài nghi người bên cạnh đều là phản đồ, đó mới thú vị!
Ngoại trừ làm người ta buồn nôn, để bọn hắn tự loạn trận cước, cộng thêm che lấp hội hồ trợ, Tô Vũ còn có chút dự định khác.
Đơn thần văn nhất hệ một mực gây chuyện, Tô Vũ vẫn khó mà nhịn được.
Hiện tại hắn trấn áp thế hệ tuổi trẻ không dám ló đầu, nhưng Tô Vũ cam đoan, đến Đằng Không, phiền toái sẽ còn tiếp tục tới.
"Cách giải quyết phiền toái hay nhất vẫn là nhổ cỏ tận gốc! Không phải học phủ bên này, mà là địa phương khác..."
Tô Vũ thở dài một tiếng, không có quan hệ gì với ta.
Ta không quản được chuyện đó!
Những người kia cách hắn quá xa vời, bao gồm cả người trên Đằng Không kỳ thật đều không có quan hệ gì với hắn, cũng may là ở trong học phủ vẫn còn có một vị đại lão bản tọa trấn ở đây.
Tô Vũ biết, Vạn Thiên Thánh mới chính là vốn bảo mệnh của hắn ở trong học phủ.
Không có Vạn Thiên Thánh, ở ngoài học phủ mà hắn lần lượt đắc tội đám người Tôn Các lão thì sớm đã bị người ta chụp chết!
Ngươi chỉ là một tên dưỡng tính, dám phân cao thấp cùng Sơn Hải?
Một bàn tay liền vỗ chết ngươi!
"Đại lão bản mới là tiền vốn để ta sống yên thân!"
Còn về Hồng Đàm, sư tổ quả là rất mạnh nhưng còn ép không được Đơn thần văn nhất hệ, đừng nói sư tổ, ngay cả Liễu lão sư biểu hiện ra thực lực trấn áp Nhật Nguyệt thì cũng vẫn ép không được đối phương.
Đơn thần văn nhất hệ cũng không yếu!
Tô Vũ sửa sang lại quần áo cho thật chỉnh tề, áo trắng như tuyết, trên mặt cười nhu hòa phù hợp với tư thái của một vị Văn Minh sư, lúc này mới dậm chân đi đến hướng Tu Tâm các.
Vạn phủ trưởng kính yêu của chúng ta hẳn là còn chưa nghỉ ngơi!
Cũng không biết Vạn phủ trưởng mạnh mẽ tìm ta muốn nói gì?
Vạn phủ trưởng trăm công nghìn việc, thế mà còn nhớ rõ một vị học viên nho nhỏ như ta, thật là tam sinh hữu hạnh...
Tô Vũ thầm nhẩm trong bụng!
Đúng, chính là trạng thái này, ngày đó Hạ Tiểu Nhị liền nhìn ra mình oán thầm, thế mà y đánh mình ngất xỉu, quá ghê tởm!
...
Tu Tâm các.
Vạn Thiên Thánh không có viện tử của mình, ông không ở địa phương khác mà ở ngay tại Tu Tâm các, đây cũng là lựa chọn của phủ trưởng các đời.
Tu Tâm các có tổng cộng 36 tầng, rất cao, là kiến trúc cao nhất trong học phủ.
Vạn Thiên Thánh ở tại tầng 35, chứ không phải là tầng 36.
Ở trước cửa Tu Tâm các, có một đội quân hộ vệ trấn thủ.
Quân hộ vệ trong học phủ vẫn rất mạnh, Tô Vũ dù cho nhìn không ra thực lực chân chính của đối phương, cũng có thể nhìn ra vài vị quân hộ vệ này yếu nhất đều là Đằng Không, có lẽ còn có Lăng Vân cảnh.
Quân hộ vệ đang trực kiểm tra thẻ học viên của Tô Vũ, cùng người nào đó trao đổi một hồi, rất nhanh bèn gật đầu nói: "Đi vào đi, chớ có loạn đi lại, dọc theo cầu thang, trực tiếp đi đến cuối hành lang chính là khu làm việc của phủ trưởng!"
"Cám ơn đại ca!"
Tô Vũ nói lời cảm tạ, gương mặt ngại ngùng.
Vài vị quân hộ vệ nhìn hắn một cái, không nhiều lời.
Vạn Thiên Thánh rất ít khi triệu kiến học viên, bỗng nhiên lại cho gọi Tô Vũ, cũng không biết là vì cái gì.
Đương nhiên, tâm tư phủ trưởng bọn hắn cũng sẽ không đoán.
Tô Vũ... Cái tên này bọn họ biết, đừng nhìn đối phương cười rộ lên ngọt ngào thế kia, hắn cũng không phải loại lương thiện, ra tay rất hung tàn.
...
Tô Vũ một đường đi thẳng lên trên.
Không ở lại đây lâu, trong lòng hắn tiếp tục đọc thầm.
Đi một hồi, hắn giống như đi tới một thế giới khác!
Tô Vũ thấy hoa mắt!
Hắn phát hiện mình lại về tới trong học phủ, ở bên ngoài Tu Tâm các.
"Nhưng mà ta sai rồi, từ ngày đầu tiên ta bước vào học phủ, ta liền biết ta sai rồi!"
Tô Vũ nhìn thẳng Vạn Thiên Thánh, "Phủ trưởng, nếu như đây chính là Tịnh thổ, Thánh địa trong lòng ta, vậy ta cảm thấy, một màn kia ngày sau có khả năng thật sự sẽ phát sinh!"
Vạn Thiên Thánh thản nhiên nói: "Hết thảy ở chính ngươi, đường là do chính mình chọn!"
"Vậy Đơn thần văn nhất hệ hoành hành bá đạo, làm nhiều việc ác, chẳng lẽ không nên bị phạt?"
Vạn Thiên Thánh bình tĩnh như trước, "Cho nên mới có hậu quả xấu! Giống như đa thần văn nhất hệ năm đó xưng bá Văn Minh sư, kết quả cũng gặp hậu quả xấu!"
"Nhưng mà ta sai rồi, từ ngày đầu tiên ta bước vào học phủ, ta liền biết ta sai rồi!"
Tô Vũ nhìn thẳng Vạn Thiên Thánh, "Phủ trưởng, nếu như đây chính là Tịnh thổ, Thánh địa trong lòng ta, vậy ta cảm thấy, một màn kia ngày sau có khả năng thật sự sẽ phát sinh!"
Vạn Thiên Thánh thản nhiên nói: "Hết thảy ở chính ngươi, đường là do chính mình chọn!"
"Vậy Đơn thần văn nhất hệ hoành hành bá đạo, làm nhiều việc ác, chẳng lẽ không nên bị phạt?"
Vạn Thiên Thánh bình tĩnh như trước, "Cho nên mới có hậu quả xấu! Giống như đa thần văn nhất hệ năm đó xưng bá Văn Minh sư, kết quả cũng gặp hậu quả xấu!"