Chiêm Hải thản nhiên gật đầu, "Tô Vũ không có ý kiến gì vậy thì không có vấn đề! Còn những người khác... Ta cho bọn hắn cơ hội, bọn hắn chẳng lẽ không trân quý? Liên tục đánh bốn trận, nếu như thế này đều không dám tiếp nhận thì đừng đấu nữa, hạng nhất cũng không tới lượt bọn họ."
Tô Vũ gật đầu phụ họa: "Ta không có ý kiến! Tiết kiệm thời gian cũng tốt, trời đang chuẩn bị tối rồi, ta còn muốn về đi xem sách đây, bài học hôm nay ta vẫn chưa hoàn thành!"
Hai tên gia hỏa này đều rất ngông cuồng!
Mặt khác mấy đội ngũ có chút ồn ào, trong đám người rất nhanh lại có người trầm giọng nói: "Nếu hai vị đều nói như vậy, chúng ta tự nhiên không có ý kiến! Còn về trình tự..."
Người nọ chưa nói xong, Chiêm Hải thản nhiên nói: "Tùy các ngươi! Dù sao sẽ không hao phí quá nhiều khí lực!"
"..."
Cái tên kia cuồng vọng đến mức vô cùng cổ quái.
Vốn dĩ trước đó Chiêm Hải cũng không quá bá đạo như vậy.
Khương Mục bỗng nhiên nhìn chằm chằm đối phương một cái, gật gật đầu, thở dài: "Tốt!"
Gã đã nhìn ra!
Chiêm Hải chuẩn bị tấn cấp.
Chuẩn bị đánh xong những người khác thì sẽ cùng Tô Vũ giao thủ để tấn cấp!
Cái tên này không có ý định cùng bảng với Tô Vũ, không có ý định tranh hạng nhất Bách Cường bảng!
Đổi thành chính mình... Có lẽ... Cũng không muốn.
Khương Mục thầm thở dài!
Hạng nhất... Chính mình còn chưa ngồi lên được, trước đó còn nghĩ Chiêm Hải đi xuống thì gã rất có hi vọng, kết quả hiện tại... khó nói!
Lưu Hồng liếc nhìn Chiêm Hải, cười nhạt: "Tốt! Chiêm Hải, trên lôi đài tấn cấp cũng không tính Đằng Không lấn dưỡng tính, ta coi trọng ngươi!"
Chiêm Hải không để ý tới gã.
Hắn nhìn chằm chằm vào Tô Vũ.
Mà Tô Vũ đại khái cũng đoán được mục đích của đối phương, hắn chỉ cười nhạt chứ không nói gì.
Mượn ta để tấn cấp?
Thật có lỗi, nói sau đi.
Ngươi trước tiên giết chết Chu Hạo đã rồi lại nói, bằng không thì ta lười đánh với ngươi, không có ý nghĩa.
...
Chiến đấu tiếp tục!
10 đội mạnh nhất hoàn toàn chính xác là rất mạnh!
Tô Vũ tao ngộ đội ngũ thứ nhất đã rất mạnh, họ không nhận thua, thực lực đại khái không khác lắm so với đội của Đơn thần văn hệ trước đó, 5 người đều là cường giả.
Bất quá Tô Vũ trước đó đã bẻ gãy nghiền nát giải quyết 5 người, đối đầu những người khác thì cũng gần như vậy.
Trước sau hơn một phút đồng hồ, Tô Vũ đã giải quyết xong xuôi!
Liên tục chiến đấu!
Đội thứ hai là của Khương Mục.
Đối với Khương Mục, Tô Vũ khắc sâu ấn tượng hơn một chút, bởi vì khi hắn nhập học, ở ngoài Bách Cường lâu đã gặp người này, Khương Mục đã khiến cường giả Vạn Thạch thất trọng phải chủ động nhường đường!
Vạn Thạch thất trọng... Bây giờ Tô Vũ đã đánh bại rất nhiều cường giả cấp độ này, nhưng lúc trước trong mắt hắn thì bọn họ chính là ngưỡng cửa cao vời vợi.
Khương Mục không để người khác tham chiến, trực tiếp đơn đấu với Tô Vũ!
Hoàn toàn đúng là rất mạnh!
Gã cũng có nhị giai thần văn!
Giao chiến hơn ba phút đồng hồ, Tô Vũ mới dùng Phá Sơn Hải đánh lui đối phương!
Khương Mục vừa lui liền trực tiếp xuống đài, không tiếp tục giao chiến, thực lực của gã vẫn còn, nhưng giờ phút này, gã không muốn hao phí quá nhiều tinh lực của Tô Vũ, rất không có ý nghĩa.
Thật sự là gã kém hơn Tô Vũ một chút, tái chiến tiếp thì gã có khả năng đả thương Tô Vũ, nhưng gã càng muốn nhìn Tô Vũ có thể toàn lực ứng phó Chiêm Hải hơn.
Tô Vũ rất muốn giao thủ cùng vài vị vạn tộc học viên, đáng tiếc là đối phương đã bị phân đến bên Chiêm Hải.
Sau đó hai đội hắn gặp phía sau đều có thực lực mạnh, thế nhưng mạnh cũng có hạn, bị Tô Vũ dễ dàng đánh bại.
...
Khi một mình Tô Vũ dễ dàng đánh xuyên qua 4 đội, Chiêm Hải cũng không để cho đồng đội của hắn ta ra tay, lực lượng một người mạnh mẽ đánh xuyên 4 đội ngũ còn lại.
Khi Tô Vũ nhìn hắn, Chiêm Hải vừa dùng một quyền đánh bay một vị học viên khoác áo choàng.
Chiêm Hải nhìn mấy người, lãnh đạm nói: "Giấu đầu lộ đuôi, không có ý nghĩa! Lần sau không muốn toàn lực ứng phó thì đừng tham gia tranh tài như vậy!"
Trong 5 người mặc áo choàng, có người khẽ cười nói: "Chiêm học trưởng thực lực cường hãn, dù cho chúng ta khôi phục nguyên hình, toàn lực ứng phó cũng chưa chắc có thể thắng! Tô đồng học thực lực cũng mạnh, tiêu hao không lớn, ta càng muốn xem Chiêm học trưởng cùng Tô đồng học đều có thể toàn thịnh mà giao thủ hơn."
Chiêm Hải hừ lạnh một tiếng!
Đối với vạn tộc học viên, hắn ta không có hảo cảm.
Hắn có thể cảm nhận được mấy người kia đều rất mạnh, thế nhưng bọn họ không chịu dùng toàn lực ứng phó, còn không dùng cả thiên phú kỹ!
Đối với mấy tên giấu đầu lộ đuôi đó, hắn không hứng thú trao đổi nhiều.
Chiêm Hải nhìn về phía Tô Vũ, cũng không nhìn những người khác, thản nhiên nói: "Không bằng hai chúng ta giao thủ phân thắng bại, những người khác cũng không cần tham chiến!"
Tô Vũ lắc đầu, "Quên đi thôi, ngươi nhìn vài đồng đội của ngươi đi, vất vả mới đánh tới mức độ này, ngươi bảo bọn hắn không tham chiến thì cũng quá thiếu tôn trọng người ta rồi! Chiêm sư huynh, đây không phải là chuyện ngươi và ta tranh đoạt Bách Cường bảng mà là thức hải bí cảnh!"
Lời này vừa nói ra, ánh mắt đồng đội của Chiêm Hải liền thay đổi.
Đó là ánh mắt cảm kích!
Không sai!
Đây không phải Bách Cường bảng để mà đơn đấu.
Đây là tranh tài thức hải bí cảnh!
Nếu có thể 5 đánh 1 thì sao lại cứ nhất định đòi 1 đánh 1, có bệnh sao?
Chiêm Hải không lấy được danh ngạch thì hắn cũng không quan tâm, dù sao người ta cũng có rồi, nhưng chúng ta thì lại hết sức quan tâm, còn chuyện lấy nhiều hiếp ít... Đó là quy tắc, ai bảo đồng đội của Tô Vũ không góp sức!
Các ngươi ở trên Bách Cường lôi muốn đánh thế nào thì đánh thế đó.
Nhưng bây giờ thì không được!
Giờ khắc này, ánh mắt 4 người nhìn Tô Vũ cũng thay đổi, đơn giản đúng là tri kỷ a!
Người tốt!
Vẫn là Tô Vũ sư đệ khiến người ta thương!
Tô Vũ cười thầm, xin lỗi, đợi chút nữa mấy người các ngươi... chuẩn bị sẵn sàng bị ta cấp tốc đánh hạ đi, thực lực đồng đội của Chiêm Hải cũng chỉ như thế.
Dư quang nhìn thoáng qua Chu Hạo, Chiêm Hải liền giao cho ngươi.
Làm cọc gỗ cả một ngày rồi!
Không ra thêm chút sức, danh ngạch cũng đâu thể lấy không!
Chu Hạo không lên tiếng, trong lòng cậu đang rất kích động!
Cậu chỉ thích dựa vào chính mình cầm tới thứ thuộc về chính mình!
Chiêm Hải... Tiếp cận Đằng Không, quả là rất mạnh!
Thế nhưng mà, cậu không sợ!
...
Trận chiến cuối cùng.
Hai bên đội ngũ đi lên lôi đài.
Tô Vũ nhẹ nhàng thở ra một hơi, có chút thất thần.
Ngày đầu tiên nhập học, hắn liền nghĩ ta có khả năng thay vào đó, trở thành người đứng đầu Bách Cường, bây giờ, thời điểm này tới quá nhanh!
Thiên tài như ta quả nhiên lợi hại!
Chiêm Hải...
Tô Vũ mỉm cười, bỗng nhiên hắn nghĩ đến một người, hình như ta vẫn chưa từng đối đầu với Lâm Thanh, đáng tiếc, chuyện đó thật là đáng tiếc. Lúc đầu ta còn muốn đánh Lâm Thanh, thủ vững cánh cửa của Bách Cường rồi kiếm chút công huân cơ mà!
Trận chiến lần này lại là Triệu Minh tự mình chủ trì làm trọng tài.
Nhìn thoáng qua hai bên, Triệu Minh tức giận quát: "Cảnh cáo các ngươi, không cho phép đánh chết người!"
Vừa rồi y hết sức mất mặt có biết không?
Kém chút đã có người chết!
Tô Vũ cười làm lành, "Không đâu, lão sư yên tâm đi!"
Yên tâm cái quỷ!
Chính là không yên lòng nhất về ngươi!
Không phải thứ gì tốt!
"Bắt đầu!"
Vừa mới nói xong, Tô Vũ đạp không mà lên, Chiêm Hải cũng phóng theo với tốc độ cực nhanh, hắn đã quen thuộc với chuyện mỗi một lần chiến đấu đều chỉ có mỗi mình Tô Vũ!
Cho nên mục tiêu của hắn chỉ có Tô Vũ!
Chính là không yên lòng nhất về ngươi!
Không phải thứ gì tốt!
"Bắt đầu!"
Vừa mới nói xong, Tô Vũ đạp không mà lên, Chiêm Hải cũng phóng theo với tốc độ cực nhanh, hắn đã quen thuộc với chuyện mỗi một lần chiến đấu đều chỉ có mỗi mình Tô Vũ!
Cho nên mục tiêu của hắn chỉ có Tô Vũ!