Trên lôi đài.
Tô Vũ gọn gàng mà linh hoạt, cũng lười kéo dài, vòng thứ nhất mà thôi, đối với mấy kẻ yếu mà hắn còn muốn ẩn giấu thực lực hay sao?
Vậy hắn liền thật sự thành heo!
Nhất kích đánh gục năm người của đối phương xong, Tô Vũ chắp tay một cái, trực tiếp xuống đài.
Lần này, Chu Hạo cũng cùng theo tới một chỗ.
Đám Lâm Diệu gương mặt hốt hoảng, thắng cũng không hiếm lạ, mấu chốt là, Chu Hạo mới là đồng đội, ta đệt!
Hạ Hổ Vưu hỗn đản, trước đó cứ đứng ở bên cạnh họ lâu như vậy, thế mà đều không nói gì.
Hại cho bọn họ còn nói chuyện một hồi với Hạ Hổ Vưu!
Lưu Hạ nhìn Chu Hạo, khẽ nhíu mày, Chu Hạo lại không để ý tới y, cậu chỉ nhìn chằm chằm những cường giả trong sân kia.
...
Vòng thứ nhất, không có đội ngũ quá mạnh đụng phải nhau.
Chỉ duy nhất một trận là hai đội đều có một học viên Bách Cường đụng độ, hai vị học viên Bách Cường cũng giao thủ kịch liệt, xem như đánh ra một trận đáng xem, giao chiến bảy tám phút thì mới phân ra được thắng bại.
Nửa đường, có vài học viên mang theo áo choàng tham chiến, Tô Vũ không xem thêm, hẳn là vạn tộc học viên, bất quá họ đều không lộ ra khuôn mặt, mang theo áo choàng tác chiến, phương thức tác chiến thông thường nên cũng nhìn không ra cái gì.
Rất nhanh, đến số 888.
Đội ngũ của Ngô Gia!
Tô Vũ nhìn lướt qua liền không có hứng thú, vận khí của Ngô Gia có vẻ như khá tốt, thế mà phân đến tổ của Lý Mẫn Du. Lý Mẫn Du xếp thứ 5 trên Bách Cường bảng, rất mạnh!
Ngô Gia cũng không phải kẻ yếu, cũng là học viên Bách Cường.
Xem ra Lưu Hồng cũng không nhằm vào Ngô Gia, một đội này thực lực không tệ, thậm chí có hi vọng trùng kích năm vị trí đầu, không biết là vì gã kiêng kị Trần Vĩnh hay là có chuyện gì xảy ra, dù sao Lưu Hồng hẳn là không hạ độc thủ.
Xếp thứ 5 trên Bách Cường đối đầu với những học viên thông thường cũng là bẻ gãy nghiền nát, trong chớp mắt liền thắng đối phương.
Khoảng cách giữa các học viên giờ khắc này đã thể hiện vô cùng rõ rệt!
...
Ngay khi vòng thứ nhất thi đấu đang diễn ra.
Dưới đài.
Một tiểu đội 5 người.
Giả Danh Chấn cười ha hả truyền âm: "Các vị, lát nữa có muốn cầm hạng nhất không? Lão Vạn bảo chúng ta kích thích học viên, hiện tại căn bản không cần kích thích, tên nào cũng y hệt chó điên ấy, gào gào la hét, còn cần chúng ta ra tay sao?"
5 vị Các lão!
Toàn bộ được phân đến một đội, không phải vận khí, cũng không phải trùng hợp, mà chính là gian lận.
"Nếu là ba cường đội liên tục khiêu chiến một đội ngũ..."
Lưu Hồng cười nói: "Vậy ba cường đội này có bệnh à? Hoặc là do đội ngũ kia không đủ mạnh, nếu đủ mạnh vậy thì cũng có thể thắng! Đây là Thần Văn học viện tổ chức tranh tài, chỉ cần phù hợp với phương hướng chính, vậy thì không tồn tại vấn đề gì. Còn các học viên tự lựa chọn như thế nào, đó là chuyện của chúng, giỏi về dùng đầu óc cũng là một trong những thứ cần quyết đấu của Văn Minh sư!"
Lưu Hồng thản nhiên nói: "Nói thí dụ như, người nào có năng lực khiến cho ba đội mạnh đi chiến với đội của Chiêm Hải, tiêu hao thực lực của bọn hắn thì đây cũng là năng lực, phù hợp với quy củ. Văn Minh sư cũng không phải là Chiến giả, nhất định cứ phải tử thủ giáo điều, từng vòng từng vòng chiến đấu đến cuối cùng sao?"
Lưu Hồng cười nói: "Ta cũng là vì tốt cho mọi người, tiết kiệm thời gian của tất cả! Cứ như vậy, đội ngũ thắng, mỗi một đội đều có thể đào thải ba đội ngũ khác, đây là ít nhất, một vòng này kết thúc, nhiều nhất chỉ lưu lại 200 đội mà thôi. Nếu có đội thắng hai trận lại bại một trận, vậy thì đội bị đào thải sẽ càng nhiều, tiết kiệm thêm thời gian, để cường giả cấp tốc tấn cấp!"
Lưu Hồng lại nói tiếp: "Đây cũng là cơ hội cho đội yếu! Mọi người tự suy nghĩ một chút, nói không chừng liền có mấy đội ngũ chỉ là tới chọc gậy bánh xe, nhất định cứ phải cường cường đụng nhau sao? Đó chính là cơ hội của các ngươi! Nhất định cứ phải cường cường va chạm thì đó là do chúng không có đầu óc, người có đầu óc, sinh tồn đến cuối cùng là điều rất bình thường, đây mới là hiện thực!"
"Nếu là ba cường đội liên tục khiêu chiến một đội ngũ..."
Lưu Hồng cười nói: "Vậy ba cường đội này có bệnh à? Hoặc là do đội ngũ kia không đủ mạnh, nếu đủ mạnh vậy thì cũng có thể thắng! Đây là Thần Văn học viện tổ chức tranh tài, chỉ cần phù hợp với phương hướng chính, vậy thì không tồn tại vấn đề gì. Còn các học viên tự lựa chọn như thế nào, đó là chuyện của chúng, giỏi về dùng đầu óc cũng là một trong những thứ cần quyết đấu của Văn Minh sư!"
Lưu Hồng thản nhiên nói: "Nói thí dụ như, người nào có năng lực khiến cho ba đội mạnh đi chiến với đội của Chiêm Hải, tiêu hao thực lực của bọn hắn thì đây cũng là năng lực, phù hợp với quy củ. Văn Minh sư cũng không phải là Chiến giả, nhất định cứ phải tử thủ giáo điều, từng vòng từng vòng chiến đấu đến cuối cùng sao?"
Lưu Hồng cười nói: "Ta cũng là vì tốt cho mọi người, tiết kiệm thời gian của tất cả! Cứ như vậy, đội ngũ thắng, mỗi một đội đều có thể đào thải ba đội ngũ khác, đây là ít nhất, một vòng này kết thúc, nhiều nhất chỉ lưu lại 200 đội mà thôi. Nếu có đội thắng hai trận lại bại một trận, vậy thì đội bị đào thải sẽ càng nhiều, tiết kiệm thêm thời gian, để cường giả cấp tốc tấn cấp!"
Lưu Hồng lại nói tiếp: "Đây cũng là cơ hội cho đội yếu! Mọi người tự suy nghĩ một chút, nói không chừng liền có mấy đội ngũ chỉ là tới chọc gậy bánh xe, nhất định cứ phải cường cường đụng nhau sao? Đó chính là cơ hội của các ngươi! Nhất định cứ phải cường cường va chạm thì đó là do chúng không có đầu óc, người có đầu óc, sinh tồn đến cuối cùng là điều rất bình thường, đây mới là hiện thực!"