Tất cả những thứ này đều phát sinh quá nhanh.
Tô Vũ còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì hết thảy đều đã kết thúc!
Hạ Hổ Vưu đau khổ chà xát bờ vai đã thâm tím của mình, bất đắc dĩ nói: "Buông ta xuống được chưa?"
Tô Vũ nằm áp sát xuống thì thôi đi, nhất định lại cứ phải lấy cậu làm bia ngắm, không phải đệm thịt mà là mai rùa, cái tên này trực tiếp kéo Hạ Hổ Vưu trùm lên trên người hắn, tuy cậu béo nhưng cũng không tính là nặng, Tô Vũ vẫn có thể tiếp nhận được.
Tô Vũ quay đầu, tức giận mắng: "Ngươi đè lên ta, ta còn chẳng muốn nói ngươi thì thôi."
Hạ Hổ Vưu giơ ngón giữa, rất muốn đập chết tên này.
Ta đè ngươi?
Con mẹ nhà ngươi, không phải ngươi nhất định cứ muốn lôi kéo ta sao?
Tô Vũ không có tâm tư để ý đến cậu, cau mày hỏi: "Rốt cuộc thì tình huống như thế nào rồi?"
Tình cảnh trước mắt hắn cũng xem không rõ!
Mơ mơ hồ hồ!
Kể cả vị âm thầm ra tay kia thì hắn căn bản không nhìn ra cái gì, đối thoại giữa đối phương và Hạ Hầu gia cũng đã bị Hạ Hầu gia che đậy, chỉ vừa nghe thấy loáng thoáng một cái tên —— Hạ Tiểu Nhị?
Ai vậy?
Hạ Hầu gia à?
Tô Vũ vội vàng bò lên, lúc bấy giờ hắn vẫn không dám đi tới chiến khu, dù cho thấy Liễu Văn Ngạn rơi xuống đất nhưng bên kia hiện tại năng lượng tung hoành, ý chí lực sôi trào, hắn mới không ngu mà mò qua, sẽ bị chấn chết người đấy.
Từ lúc tới đây đến tận bây giờ, biển ý chí của hắn vẫn trướng căng đến khó chịu.
6 thần văn đều đang điên cuồng hấp thu những dư vị thần văn kia, chùy nhỏ cũng đang kịch liệt hấp thu, cứ từng chùy rồi lại từng chùy gõ vào biển ý chí của hắn.
Tô Vũ cũng dứt khoát vận hành Thủy Hành quyết, hấp thu những ý chí lực đó, mà Hạ Hổ Vưu bên cạnh cũng đang làm hệt vậy. Người làm chuyện này không ít, bao gồm cả Trịnh Bình lão quỷ cũng đang mở thần khiếu hấp thu ý chí lực, hành vi của Tô Vũ thành ra không đáng chú ý lắm.
Trịnh Bình cùng Hạ Hổ Vưu kỳ thật đều chú ý tới, thế nhưng cũng không có thời gian để ý đến hắn, cái tên này quả nhiên có văn quyết!
Trịnh Bình tiếc nuối than thở: "Đáng tiếc, Vân Huy nhà ta không tới, phá toái Vĩnh Hằng thần văn trăm năm khó gặp! Thật đáng tiếc!"
Giờ phút này, chút dư vị tản đi vô cùng nhanh.
Nếu đi đón cháu trai thì cũng không kịp hấp thu, thôi thì để chính mình hấp thụ nhiều thêm chút đi, ông là Chiến giả, tu luyện thần khiếu cũng không dễ dàng.
Khi ông lẩm bẩm thì Tô Vũ cũng không để ý, hắn vẫn còn có chút mơ mơ hồ hồ, "Trịnh gia gia, người ra tay sau cùng kia bị giết rồi sao?"
"Không!" Trịnh Bình hôm nay chỉ tới xem náo nhiệt, cũng không nhúng tay vào, quả thật vô cùng nhàn rỗi, nghe Tô Vũ hỏi thì tốt tính trả lời: "Chạy rồi! Là giáo chủ Nguyên Thủy thần giáo, khó trách thực lực rất mạnh, bản tôn không tới, tới là thần văn hóa thân mà thôi!"
"Giáo chủ Nguyên Thủy thần giáo?"
"Đúng, giáo chủ mạnh nhất của Vạn Tộc giáo, Nhật Nguyệt đỉnh phong, cái tên này thờ phụng nguyên thủy thần tộc, là chó săn trung thành. Hắn đã từng đi qua Thần giới, tiếp thụ nguyên thủy thần tộc chuyển đổi Thần thể, xem như bán thần tộc!"
Trịnh Bình nói xong, lại bảo: "Xem ra Hạ Hầu gia chính là vì câu cái tên này, đáng tiếc không thể thành công! Bất quá tên kia cũng không dễ chịu, xem ra ba Vĩnh Hằng thần văn vỡ nát, thực lực chắc chắn tổn hao nhiều!"
"Giáo chủ Nguyên Thủy thần giáo?"
Tô Vũ trong lòng thầm hồ nghi, là thế phải không?
Không phải Vô địch?
Không phải tên Vô địch có khả năng trộm tư liệu của Ngũ đại mà sư bá từng nói?
"Vậy còn ánh đao ban nãy..."
"Đó là Phủ chủ ra tay đánh giết giáo chủ Huyết Hỏa giáo! Rất bình thường, giáo chủ Nguyên Thủy thần giáo tới, thứ tới chỉ là thần văn hóa thân, thần văn hóa thân không thể độc hành, hẳn là bám vào trên người cái tên Huyết Hỏa kia. Không biết là cố ý mang theo hay là giáo chủ Nguyên Thủy thần giáo âm thầm bám vào trên người hắn. Dù sao cũng dính líu tới hắn, bằng không một vị Nhật Nguyệt ẩn giấu hành tung không dễ dàng bị phát hiện như vậy!"
Trịnh Bình cũng là Sơn Hải đỉnh phong, kiến thức rộng rãi, ông đã giải thích cho Tô Vũ không ít điều.
Nói như vậy, kẻ ra tay chính là cường giả Nguyên Thủy thần giáo?
Tô Vũ còn đang suy nghĩ chuyện này, Hạ Hổ Vưu lại kéo hắn, cấp tốc chạy về nơi xa!
"Làm sao vậy?"
"Hèn nhát!"
"Phế vật!"
Ba nữ nhân đồng thời mắng một câu!
Hồng Đàm cảm thấy cực kỳ ủy khuất!
Nếu các ngươi không phải đại sư tẩu, nhị sư tẩu, tam sư tẩu của ta thì ta đã bóp chết các ngươi rồi!
"Hèn nhát!"
"Phế vật!"
Ba nữ nhân đồng thời mắng một câu!
Hồng Đàm cảm thấy cực kỳ ủy khuất!
Nếu các ngươi không phải đại sư tẩu, nhị sư tẩu, tam sư tẩu của ta thì ta đã bóp chết các ngươi rồi!