Tô Vũ cười nhạt, cắt ngang lời của đối phương: "Ta tự cảm thấy mình hành xử đàng hoàng, chưa từng có ý tứ khi nhục bất kỳ người nào, nếu ngươi vẫn cứ cảm thấy là ta bất kính với Lưu lão sư, vậy thì ta đây đích thân hướng Lưu lão sư nói lời xin lỗi. Thế nhưng... Lưu lão sư thân là Đằng Không, lại làm khó xử học viên, làm người quý ở chỗ tự trọng, muốn người khác phải tôn trọng ngài ấy thì ta nghĩ trước tiên Lưu lão sư nên tự tôn trọng chính mình cái đã. Nếu Lưu lão sư tự hạ địa vị của mình xuống ngang bằng với học viên như ta, vậy thì ta đây có nói gì cũng không tính là bất kính với ngài ấy?"
Sắc mặt Dương Sa đỏ lên, y còn chưa biết nên đáp thế nào thì trong đám người xung quanh bỗng có một nữ sinh hô lên: "Nói rất hay!"
"Đúng rồi!"
"Trợ giáo khó xử học viên, còn không cho học viên nói vài lời công đạo?"
"Tô Vũ học đệ hành xử hợp quy củ, lời lẽ cũng có đạo lý, ta cảm thấy ngươi chẳng việc gì phải xin lỗi cả!"
"Tô Vũ học đệ lễ phép ghê!"
"Ngoại hình cũng soái nữa!"
"..."
Một đám học viên, ngươi một lời ta một câu, ồn ồn ào ào khiến bầu không khí trở nên rất sôi nổi.
Thực lực mạnh, có thiên phú, tuổi tác vẫn còn rất trẻ, lớn lên lại đẹp trai, cười rộ lên rất sáng sủa, hơn nữa còn lễ phép, nói năng lịch thiệp...
Thật là đáng yêu!
Lúc này cả đám nữ sinh bên dưới chỉ còn thiếu mỗi một câu chưa hô lên, ấy là: Tô Vũ, ngươi có bạn gái chưa?
...
Ở phía sau.
Hoàng Khải Phong nhíu mày, tâm trạng cực kỳ kém.
Gã có khả năng tiếp nhận chuyện Tô Vũ thắng, thế nhưng Tô Vũ bây giờ... Tình huống trước mặt rốt cuộc là như thế nào?
Dương Sa là kẻ bại trận, huống chi y còn lên đài là vì bênh vực lão sư của mình, lý do tốt đẹp như vật, không phải mọi người nên đồng tình với kẻ yếu hay sao?
Vì sao đến phiên Dương Sa thì mọi người đều ào ào ủng hộ Tô Vũ rồi?
Mà tên Dương Sa kia nữa, sao cũng không nói gì a?
"Đã vào Bách Cường bảng...."
Nhìn thoáng qua Tô Vũ, ánh mắt Hoàng Khải Phong biến ảo chập chờn, không khỏi cảm thấy, Tô Vũ đúng là có mấy phần thiên phú.
Lúc này mới qua hai tháng mà thôi, nếu lại cho hắn một quãng thời gian nữa, tới lúc đó chẳng phải là muốn lật trời rồi?
Nghĩ đến đây, Hoàng Khải Phong bất giác đi về phía trước, vài vị học viên bên người gã vội vàng bắt kịp, có một ít học viên đứng gần lôi đài cảm nhận được phong duệ chi khí bắn tới từ sau lưng thì dồn dập tránh qua một bên.
Cường giả tới à?
Là Hoàng Khải Phong!
Không ít người cảm thấy hứng thú cực kỳ, kẻ vừa đến chính là Hoàng Khải Phong, người làm trọng thương Ngô Gia, sư tỷ của Tô Vũ.
Gã thế mà đến rồi!
Tấm bia thủy tinh bên cạnh Bách Cường lâu có ghi rõ tên gã.
Hoàng Khải Phong, bài danh vị trí 71!
Hoàng Khải Phong lạnh lùng liếc nhìn nàng ấy.
Ngô Lam nghểnh cao đầu, kiêu ngạo nói: "Nhìn cái gì? Ta chính là mắng ngươi tiểu nhân vô sỉ đấy. Ghét nhất loại người dối trá hèn hạ như các ngươi. Có bản lĩnh thì hướng cường giả mà khởi xướng khiêu chiến, chỉ biết khi dễ kẻ yếu hơn mình thì đúng là rác rưởi!"
Ngô Lam mới không sợ hắn!
Nàng chính là loại tính cách này, tuy rằng nàng cũng xem thường kẻ yếu, nhưng lại chỉ muốn đường đường chính chính hạ gục cường giả, mặc dù dưới tình huống bình thường thì Ngô Lam thường xuyên đều bị cường giả chân chính vả mặt, có điều bản tính nàng vẫn luôn thẳng thắn, khinh ghét những kẻ có thủ đoạn thấp hèn như Hoàng Khải Phong.
Ánh mắt Hoàng Khải Phong rét lạnh, có điều Ngô Lam là người của Ngô gia, giờ phút này, gã không tiện mở miệng nói cái gì.
Hoàng Khải Phong lạnh lùng liếc nhìn nàng ấy.
Ngô Lam nghểnh cao đầu, kiêu ngạo nói: "Nhìn cái gì? Ta chính là mắng ngươi tiểu nhân vô sỉ đấy. Ghét nhất loại người dối trá hèn hạ như các ngươi. Có bản lĩnh thì hướng cường giả mà khởi xướng khiêu chiến, chỉ biết khi dễ kẻ yếu hơn mình thì đúng là rác rưởi!"
Ngô Lam mới không sợ hắn!
Nàng chính là loại tính cách này, tuy rằng nàng cũng xem thường kẻ yếu, nhưng lại chỉ muốn đường đường chính chính hạ gục cường giả, mặc dù dưới tình huống bình thường thì Ngô Lam thường xuyên đều bị cường giả chân chính vả mặt, có điều bản tính nàng vẫn luôn thẳng thắn, khinh ghét những kẻ có thủ đoạn thấp hèn như Hoàng Khải Phong.
Ánh mắt Hoàng Khải Phong rét lạnh, có điều Ngô Lam là người của Ngô gia, giờ phút này, gã không tiện mở miệng nói cái gì.