"Sư bá, vị trí Quán trưởng của Tàng Thư các không thể mất đi được, trước cuối năm ta nhất định sẽ giết đến tận Bách Cường bảng!" Tô Vũ nghiêm túc nói: "Ta sẽ báo thù thay sư tỷ, cái tên Hoàng Khải Phong kia... Ta cũng sẽ tính sổ với gã. Đến lúc đó sư tỷ lại khiêu chiến Bách Cường bảng, chỉ cần phải qua lần sát hạch thứ nhất là được, thâm hụt được bù rồi, sư bá bên này hẳn là phiền toái sẽ không lớn a?"
Trần Vĩnh khẽ gật đầu, y liếc mắt nhìn Tô Vũ, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, không nói gì thêm.
Chính xác là y không biết nên nói cái gì.
Hôm nay những hành động của Tô Vũ đã vượt quá dự liệu của y.
Tô Vũ nhìn sang Trịnh Vân Huy, "Ngươi còn ở lại đây làm gì?"
"Ta..." Trịnh Vân Huy thấy tên bằng hữu này qua cầu liền rút ván thì rất phiền muộn, nhịn không được hỏi: "Cái tên Lưu Hồng kia coi như xong hả? Tô Vũ, chúng ta muốn hố gã mà, hiện tại thành ra gã chiếm lợi lớn nhất."
"Ngươi cũng không kém gì đâu." Tô Vũ tức giận nói: "Đừng cho là ta không biết, được rồi, nhìn mức độ ngươi thụ thương nên ta không muốn so đo!"
Trịnh Vân Huy ngượng ngùng, mẹ nó, ta nói dối không đủ kín kẽ à?
Làm sao cảm giác là ai cũng đều có thể nhìn ra?
"Lưu Hồng thì..." Tô Vũ nói khẽ: "Có gã giúp đỡ giấu giếm cũng tốt, chúng ta có khả năng kéo dài một quãng thời gian, tối thiểu là có thời gian để trưởng thành, miễn cho bây giờ bị đơn thần văn nhất hệ nhằm vào, bọn hắn không sớm thì muộn sẽ phát hiện đồ là giả thôi!"
"Bỏ qua sao?"
"Quên đi!" Tô Vũ cười nói: "Có người giúp đỡ chia sẻ áp lực không tốt à?"
"Nhưng ta..." Trịnh Vân Huy có chút nổi nóng: "Ta vẫn cảm thấy ủy khuất, tên hỗn đản ấy trước đó còn làm mất《 Phá Thiên Sát 》của ta."
"Hiện tại là của ta rồi." Tô Vũ đều suýt nữa đã quên mất việc này, lúc hắn thua đã bị Trịnh vân Huy cầm đi.
Hắn cũng không khách khí, trực tiếp đứng dậy đòi lại từ trên người Trịnh Vân Huy.
Trịnh Vân Huy im lặng, làm gì thế hả?
"Ngươi có thể đi, 3000 giọt Nguyên Khí dịch cộng thêm những thứ trước đó ngươi đã dùng, lại thêm phần mà ngươi giấu đi, chắc cũng phải đến hai vạn công huân!"
"Nào có!" Trịnh Vân Huy vội vàng giải thích.
Tô Vũ cười nhạo, "Nếu ngươi không lấy được đủ nhiều thì ngươi sẽ cam tâm à? Loại người như ngươi, ta vừa nhìn liền biết ngươi nghĩ cái gì!"
"..."
Nói xong, hắn ho nhẹ một tiếng, Tô Vũ khôi phục nụ cười ngây ngô, sư bá đang ở đây mà.
Không thể biểu hiện quá mức.
Thấy nụ cười này, Trịnh Vân Huy giống như lại thấy được Lưu Hồng trước đó, ghê tởm không nhịn được, thấp giọng mắng: "Đừng có cười với lão tử! Đúng, lão tử cầm riêng một chút, không phải là chuyện hiển nhiên sao? Ta lấy trộm tinh huyết, cũng nhận quá nhiều nguy hiểm!"
"Bất quá ta chỉ nuốt riêng 3000 điểm..."
Đến tận lúc này, Trịnh Vân Huy vẫn còn muốn giãy giụa một thoáng.
Tô Vũ mặc kệ gã, trực tiếp phất tay đuổi gã rời đi!
Đương nhiên, trước đó điểm công huân đã thu về tay rồi.
...
Trịnh Vân Huy hùng hùng hổ hổ bỏ đi, Tô Vũ lấy được 5000 điểm công huân.
Trần Vĩnh cũng thu về những 5000 điểm, ngoài ra còn có thêm 3000 giọt Nguyên Khí dịch, giá trị tận 14000 điểm công huân.
Trần Vĩnh nhìn mà không khỏi thấy xấu hổ, hết sức xấu hổ!
Tô Vũ lại không coi là gì, cười ngây ngô nói: "Sư bá, ngài đừng như vậy!"
"Tô Vũ... hay là ngươi lấy Nguyên Khí dịch đi, 5000 điểm công huân đã là rất nhiều rồi!" Trần Vĩnh chân thành nói: "Sư bá và sư phụ của ngươi không cho ngươi được cái gì, ngược lại còn mang đến không ít phiền toái, nào có chuyện để học viên trợ cấp cho sư trưởng..."
Lưu Hồng không đáp ứng cũng không được!
Mà một khi chứng thực tư liệu là giả... Lưu Hồng đúng là cả vung lẫn nồi đều không gánh nổi, hắn với Tô Vũ là cùng một bọn/
"Người trẻ tuổi... Càng ngày càng đáng sợ!"
Giả Danh Chấn thì thào một tiếng, xoay người rời đi.
Không cần thiết nghe tiếp nữa, ngược lại việc ngày hôm nay không có một ai là người tốt, từ đầu tới đuôi đều là một đám lừa đảo, ta lừa ngươi, ngươi gạt ta!
Lưu Hồng không đáp ứng cũng không được!
Mà một khi chứng thực tư liệu là giả... Lưu Hồng đúng là cả vung lẫn nồi đều không gánh nổi, hắn với Tô Vũ là cùng một bọn/
"Người trẻ tuổi... Càng ngày càng đáng sợ!"
Giả Danh Chấn thì thào một tiếng, xoay người rời đi.
Không cần thiết nghe tiếp nữa, ngược lại việc ngày hôm nay không có một ai là người tốt, từ đầu tới đuôi đều là một đám lừa đảo, ta lừa ngươi, ngươi gạt ta!