Lưu Hồng cười khẽ: "Cho nên ngươi muốn thắng hắn, vẫn phải cần ta hỗ trợ! Hai vạn công huân ngươi kiếm rất đơn giản, thắng có lời, bằng không, nếu ngươi thua thì cái giá ngươi phải trả khẳng định không thấp, ngươi cảm thấy ngươi có thể chịu nổi à?"
"Ngươi hỗ trợ?" Trịnh Vân Huy sững người, "Ngươi giúp thế nào? Ngươi giúp ta ám toán hắn?"
"Vậy thì không được!" Lưu Hồng lắc đầu, "Ám toán hắn, một khi bị người ta phát hiện thì hết thảy đều là vô ích, Tô Vũ cũng không ngu ngốc, nếu thật sự quỵt nợ thì ngươi cũng không làm gì được hắn."
"Vậy làm sao mà thắng?" Trịnh Vân Huy trầm giọng nói: "Nếu hắn không có Vạn Thạch tinh huyết, dù cho Thiên Quân lục trọng thì đối với ta cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì! Then chốt là ở chỗ hắn còn có tinh huyết Vạn Thạch phụ trợ, một khi ta tiêu hao quá lớn, tránh khỏi được thời gian tinh huyết Vạn Thạch bạo phát thì cũng không phải đối thủ của hắn!"
Dứt lời, Trịnh Vân Huy ngưng mày nói: "Ta không thể thua, thua thì ta sẽ gặp phiền toái lớn! Thực sự không được thì ta sẽ từ bỏ... Không nghĩ tới tên này ẩn giấu sâu như thế, ta cho là hắn chỉ mới đến Thiên Quân tứ trọng!"
Gã thật sự không nghĩ tới Tô Vũ có thể đạt đến Thiên Quân lục trọng rồi.
Thế này thì cũng quá nhanh!
"Đừng hoảng hốt." Lưu Hồng nhẹ giọng trấn an: "Thắng hắn kỳ thật cũng không khó. Ngươi bây giờ là Thiên Quân thất trọng, sắp sửa bát trọng, ta thấy ngươi cách bát trọng cũng chỉ còn 4 khiếu chưa mở ra mà thôi, chỉ là chuyện tạm thời bùng nổ thực lực cường đại ấy mà, ta ở đây có một môn《 Kỳ bí quyết 》, có thể giúp ngươi tạm thời mở ra mấy khiếu huyệt, tác dụng phụ không lớn, có muốn không?"
"Không muốn!" Trịnh Vân Huy liếc mắt nhìn đối phương, "Thứ này Chiến Tranh học phủ có rất nhiều, nhà ta cũng có! Tác dụng phụ rất nghiêm trọng, sẽ liên lụy đến tiến độ của ta, ngươi cho ta là Tô Vũ, cái gì cũng không hiểu nên muốn hố ta à?"
Mắng một tiếng, ánh mắt Trịnh Vân Huy khẽ động: "Hay là ngươi giúp ta tìm một viên Thiên Nguyên quả đi? Thứ thần dược khai khiếu này, một viên Thiên Nguyên quả có thể dễ dàng mở 4 khiếu."
Lưu Hồng thầm mắng một tiếng.
Thật đúng là dám mở miệng.
Thiên Nguyên quả là cái gì?
Cái này ngay cả Tô Vũ cũng biết, năm đó Chu Phá Thiên đương nhiệm Phủ chủ của Đại Chu phủ đã từng dùng qua, trực tiếp ba ngày mà mở cửu khiếu, tiến vào Thiên Quân!
Tô Vũ lúc trước khi còn ở trung đẳng học phủ đã từng thấy qua quyển sách ghi chép này, đó là bảo vật mấy Giới Vực mạnh mẽ sinh ra, khai khiếu cho Thiên Quân là quá phí phạm, thích hợp nhất là dùng cho Khai Nguyên, bớt đi vô số thời gian của Khai Nguyên.
Thiên Quân có thể dùng nguyên khí, dùng tinh huyết tu luyện, Khai Nguyên thì không thể được.
"Ta không có thứ như Thiên Nguyên quả, Địa Nguyên quả thì ta có thể giúp ngươi tìm tới..." Lưu Hồng dụ dỗ: "Hay là ngươi mua một viên Địa Nguyên quả? Một lần khai khiếu 1 - 2cái, 2 viên hẳn là cũng đủ rồi."
"Quá đắt!"
"Còn được mà, Địa Nguyên quả thích hợp cho Thiên Quân khai khiếu, 500 điểm công huân một viên..."
Trịnh Vân Huy tức giận nói: "Thế mà còn không đắt? Mở 1 - 2 khiếu huyệt, ta tốn mấy ngày cũng được, không được thì một tuần, nửa tháng. 500 điểm công huân một viên..."
"Nhưng bây giờ ngươi đang cần gấp." Lưu Hồng nhắc nhở: "2 quả thì cũng chỉ là 1000 điểm công huân, đừng quên, ngươi thắng sẽ có hai vạn, thua... ngươi sẽ phải trả giá rất nhiều công huân! Không nỡ đầu tư thì sao có thể thu hoạch?"
"Được rồi, vậy ngươi đưa cho ta hai quả làm tiền đặt cọc đi." Trịnh Vân Huy cũng không khách khí, không do dự nữa, "Ngươi ra giá hai vạn, ta đáp ứng. Ngươi sẽ không cảm thấy ta không thu tiền đặt cọc đấy chứ? Lỡ như ta cầm về tay rồi mà ngươi lại đùa giỡn ta thì ta làm sao biết ngươi nhất định sẽ đưa tiền! Trước hết đưa cho ta hai viên Địa Nguyên quả làm tiền đặt cọc, dù cho bị hố thì dù sao ta cũng đã có thu hoạch."
"..."
Lưu Hồng có chút vô lực, tiểu hài tử bây giờ kẻ nào cũng quá khôn khéo!
Trịnh Vân Huy dứt lời lại nói: "Quên mất, ngươi tốt nhất cho ta một thần phù công kích Vạn Thạch tam trọng, đúng rồi, còn có thần phù phòng ngự nữa mới có thể bảo đảm ta thắng chắc. Coi như ngươi tổng cộng đã thanh toán 2000 điểm tiền đặt cọc, về sau trực tiếp đưa cho ta 6000 giọt Nguyên Khí dịch là được rồi."
Trịnh Vân Huy cũng có tính toán nhỏ của mình, lỡ như có biến thì ít nhất gã đã có thu hoạch.
Còn về Tô Vũ... mặc kệ hắn.
Trước tiên cần phải moi ít chỗ tốt cho mình đã.
Lưu Hồng không đề cập tới thì gã cũng phải đòi tiền đặt cọc.
"Vậy nếu ngươi thua thì sao?" Lưu Hồng nhíu mày: "Thua thì chẳng phải ta sẽ thua lỗ à?"
"Thua?" Trịnh Vân Huy không cho là đúng, "Thế này mà ta còn thua, ta đi chết luôn cho rồi. Nếu thật sự thua... lão tử... cho ngươi một giọt tinh huyết thần tộc được chưa? Dù sao nếu thua thì ta cũng chết chắc rồi."
Lưu Hồng lập tức mừng rỡ.
Chỉ chờ câu nói này của ngươi.
Nếu ngươi thua thì ta đây cũng không lỗ, ngược lại còn kiếm lời.
Thắng thì càng là kiếm lợi lớn hơn.
Còn về phần 6000 giọt Nguyên Khí dịch... mình không có tiền thì sẽ có người có tiền a.
"Tốt, một lời đã định!" Nói xong, Lưu HgOQAWJYḛồng cấp tốc dặn dò: "Ngày mai ta sẽ đem đồ đến cho ngươi, các ngươi giao đấu ở đâu, khi nào thì đều phải nói cho ta biết, ta sẽ bí mật quan sát bên ngoài, miễn cho Tô Vũ tung ám chiêu gì!"
"Không thành vấn đề."
Trịnh Vân Huy đáp ứng thoải mái, cười xán lạn, gã kiếm lời to rồi.
Bất kể như thế nào, tối thiểu 2000 điểm công huân đã tới tay.
Chi phí《 Phá Thiên Sát 》mà gã bị mất trước đó đều đã kiếm về.
...
Trịnh Vân Huy hào hứng rời đi.
Lưu Hồng đứng lại tại chỗ, rơi vào trầm tư.
Tiểu tử này... Đáp ứng thật là sảng khoái.
Nói thật, hai vạn điểm công huân không coi là nhiều.
Nếu giao dịch thành công thì mình tùy tiện bán cho ai cũng có thể kiếm một món hời, hoặc là dứt khoát bán cho đơn Thần Văn hệ, 5 vạn công huân thôi thì Trịnh Các lão đều phải khen mình làm việc nhanh nhẹn, không chỉ đưa tiền mà còn được ghi công!
"Không có chỗ nào không ổn đâu nhỉ?"
Lưu Hồng rơi vào trầm tư, hẳn là không có a?
Sắp xếp lại mạch suy nghĩ, từ khi hai người xung đột, tự mình ước đấu, dùng tinh huyết Thần Ma cùng tư liệu nghiên cứu đánh cược, hết thảy thoạt nhìn đều thuận lý thành chương.
"Cảm giác không có gì bất ổn... Chỉ là có vài điểm không ổn, đó là việc Bạch Phong bỗng nhiên bế quan, hai tiểu tử kia nói chuyện đúng lúc bị mình nghe được... Còn có... Trịnh Vân Huy đáp ứng quá sảng khoái!"
Lưu Hồng nhíu mày, đúng là quá mức sảng khoái!
Gã không phải là đang tiếp xúc với Chu Bình Thăng sao?
Gã không đi hỏi Chu Bình Thăng trước đã à?
Làm sao cứ có cảm giác... chỉ nhằm về phía ta nhỉ?
"Trùng hợp hay là do ta suy nghĩ nhiều?"
Nhìn bóng lưng Trịnh Vân Huy rời đi, hai vạn điểm công huân cũng không phải là số lượng nhỏ, nếu thật sự xảy ra sai sót thì Lưu Hồng liền xong đời.
"Hai tiểu tử này chẳng lẽ còn dám tính toán ta hay sao?"
Lưu Hồng nghĩ tới đây thì nhịn không được liền bật cười, cười xong thì sắc mặt chợt cứng đờ.
Vì sao lại không dám?
Chính mình năm đó khi ở thời điểm dưỡng tính không phải cũng đã tính kế một vị Đằng Không à?
Mấy năm trước, vì đột phá Đằng Không mà gã đã một mình mạo hiểm, giả vờ ngây ngốc lẫn vào phân đà của Vạn Tộc giáo, cuối cùng giết chết tất cả mọi người, mới lấy được đủ chỗ tốt để đột phá Đằng Không...
Gã đã dám thì người khác vì sao không dám?
Ngô Kỳ đột phá Đằng Không, không phải cũng là vì tự đặt mình vào nguy hiểm, giết tới Chư Thiên chiến trường hay sao?
Thiên tài yêu nghiệt có gì mà không dám?
Ngay cả Bạch Phong khi đột phá Đằng Không chẳng phải cũng là hoàn thành dưới gian nan hiểm trở ư?
"Không đến mức ấy đi..."
Dù Lưu Hồng nghĩ như vậy thì vẫn cảm thấy không đến mức đó, hai tiểu tử này hiện tại lại dám to gan như thế?
Nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu, Lưu Hồng phì cười, "Đơn giản mà..."
"Thăm dò một thoáng liền biết!"
Nhẹ nhàng thở hắt ra, gã nhất định phải cảnh giác, dù cho đối mặt với người dưới Đằng Không thì cũng không thể bị lật thuyền!
"Tô Vũ..."
"Tiểu tử kia cười có chút gian trá, không phải là người tốt!"
"Tìm ai nhỉ?"
"Người của ta không được... Đúng, có rồi... Cái tên mập mạp kia... Ha ha, chính là hắn!"
Lưu Hồng nở nụ cười, thăm dò một thoáng là ổn, số lượng quá lớn thì chính gã cũng không thể yên tâm.
"Tô Vũ..."
"Tiểu tử kia cười có chút gian trá, không phải là người tốt!"
"Tìm ai nhỉ?"
"Người của ta không được... Đúng, có rồi... Cái tên mập mạp kia... Ha ha, chính là hắn!"
Lưu Hồng nở nụ cười, thăm dò một thoáng là ổn, số lượng quá lớn thì chính gã cũng không thể yên tâm.