"Không phải võ binh cũng được, Trịnh gia ngươi không có chút tinh huyết gì đó à? Tỉ như tinh huyết Phá Sơn ngưu ấy, cho ta 200 giọt cũng được..."
"Hừ!" Trịnh Vân Huy hừ lạnh: "Ngươi coi đại gia tộc giống như đám nhà nghèo các ngươi à? Nhà kho của gia tộc mỗi ngày đều có người kiểm tra một lần, thiếu đi đồ vật gì lập tức sẽ bị người ta biết được! Trộm... Ha ha, ngươi nằm mơ tiếp đi!"
Dứt lời, Trịnh Vân Huy không nhịn được nói: "Thế này đi, ta bỏ ra 500 điểm công huân, cộng thêm một thanh huyền giai hạ đẳng võ binh, còn có một bản huyền giai hạ đẳng võ kỹ để đánh cược với ngươi!"
"Ha ha, nghỉ đi." Tô Vũ cất bước liền đi.
Sắc mặt Trịnh Vân Huy biến đổi bất định, đuổi theo, quát khẽ: "Ta đích thực không có nhiều điểm công huân đến vậy, hay là cho ta thiếu nợ trước, dù gì cũng không phải ngươi nhất định có thể thắng. Tô Vũ, thua thì ta cũng sẽ tiếp tế trả ngươi sau!"
"Vọng tưởng! Chúng ta giao đấu chỉ có thể tiến hành ngầm, không có học phủ công chứng, ngươi quỵt nợ thì ta có thể bắt ngươi làm gì? Chỉ có thể ngay hiện trường một tay giao tiền, một tay giao hàng!"
Tô Vũ thản nhiên nói: "Đồ trong kho của nhà ngươi đều phải tra, vậy có bảo bối nào không thường xuyên bị kiểm tra không? Loại mà mất đi một hai năm cũng chưa chắc có ai biết ấy?"
Lưu Hồng kém chút đã cười ra tiếng!
Tiểu tử Tô Vũ... quả nhiên cũng biết giật dây người ta làm chuyện xấu.
"Đồ mà mất đi một hai năm đều chưa hẳn có người biết được..." Trịnh Vân Huy nhíu mày, tiếp đó gã biến đổi sắc mặt một thoáng, giống như nghĩ tới điều gì, thấy Tô Vũ muốn rời đi thì vội vàng nói: "Chờ chút... Có!"
"Hả?"
Trịnh Vân Huy giờ phút này giống như có chút khẩn trương, nhìn chung quanh một thoáng, không thấy Lưu Hồng thì vội vàng hạ giọng nói: "Tô Vũ, ta có một món bảo vật có thể làm thế chấp, thế nhưng... một bản《 Phá Thiên Sát 》thì chưa đủ! Vật kia không hề ít ỏi gì, nếu ta thắng thì một bản《 Phá Thiên Sát 》căn bản không đủ để thay thế giá trị của nó."
"Rốt cuộc là cái gì?" Tô Vũ hơi mất kiên nhẫn.
"Tinh huyết Thần Ma!"
"..."
Giờ khắc này, không chỉ Tô Vũ đằng kia mà ngay cả Lưu Hồng ở ngoài này cũng kinh ngạc, tim rúng động một thoáng.
Tinh huyết Thần Ma!
Lão Trịnh... Tinh huyết Thần Ma... Tiểu tử này điên rồi đi?
Gã biết Trịnh gia có một ít tinh huyết Thần Ma Lăng Vân cảnh, thứ này hoàn toàn đúng là sẽ không ai kiểm tra. Tinh huyết Thần Ma được phong tồn, bình thường trừ khi phải dùng đến, bằng không căn bản sẽ không mở ra, miễn cho tinh huyết hao hụt.
Cái tên tiểu tử họ Trịnh... Gan thật lớn, gã muốn trở về trộm tinh huyết Thần Ma?
"Tinh huyết Thần Ma?" Tô Vũ cũng kích động không kém Lưu Hồng, "Thật hả?"
"Thật! Thế nhưng tinh huyết Thần Ma đó chính là Lăng Vân cảnh, giá trị cao hơn nhiều so với Đằng Không cảnh, dù cho một giọt thì cũng vượt xa cái giá một ngàn điểm công huân của《 Phá Thiên Sát 》trong tay ngươi. Trừ khi ngươi có thể bỏ ra nhiều thứ hơn, bằng không Tô Vũ, cứ dựa theo lời ta nói trước đó, ngươi cũng đừng hòng dễ chịu, cùng lắm thì ta tới học phủ báo cáo ngươi, ta cũng không tin ngươi sẽ dễ dàng buông bỏ thứ này!"
"..."
Hai người đấu võ mồm, ngươi một lời ta một câu.
Tô Vũ rõ ràng động tâm!
Tinh huyết Thần Ma đó!
Nhưng mà tiền đặt cược không ngang nhau, Tô Vũ hiện tại cũng không có điểm công huân, hắn cũng muốn dùng văn binh thế chấp nhưng mà Trịnh Vân Huy dĩ nhiên sẽ không đáp ứng.
"Trận đấu này... xem ra không xong rồi."
Lưu Hồng nghĩ tới đây bèn lắc đầu, Tô Vũ căn bản không bỏ ra nổi vật có giá trị tương đương.
Trừ khi hắn đáp ứng điều kiện trước đó của Trịnh Vân Huy mà chấp nhận võ binh, võ kỹ, nhưng giá trị không bằng《 Phá Thiên Sát 》, vả lại cũng không có trợ giúp gì nhiều đối với Tô Vũ.
"Tinh huyết Thần Ma..."
Lưu Hồng cảm khái một tiếng, đồ tốt a, đáng tiếc là mình không có.
Hai người Tô Vũ tranh luận một hồi, Trịnh Vân Huy không nhịn được nói: "Ngươi bảo ta về nhà trộm đồ, ngươi không phải cũng có thể đi trộm sao? Lão sư của ngươi không phải bế quan rồi à? Trung tâm nghiên cứu Văn Đàm hiện tại chỉ còn mỗi mình ngươi, trung tâm các ngươi lớn như vậy mà không có bảo bối gì hả? Không phải ngươi cảm thấy có thể thắng ta sao, đã như vậy, ngươi thử xem bản thân có thể thắng hay không!"
"Trung tâm nghiên cứu..."
Tô Vũ đổi sắc mặt, giống như nghĩ tới điều gì, vẻ mặt cũng biến hóa.
Còn về chuyện giao đấu... Gã tin tưởng sẽ sớm bắt đầu, chỉ cần Trịnh Vân Huy biết giá trị chân thực của thứ này thì tuyệt đối sẽ đáp ứng!
"Không được, Tô Vũ có lẽ sẽ không dám, Trịnh Vân Huy mất đi tinh huyết, dù cho bị mắng một trận thì cũng nhất định sẽ nói ra, chuyện trộm tư liệu liền bại lộ."
"Trừ khi... chờ đồ đến tay Trịnh Vân Huy, rồi hớt từ chỗ hắn, tiểu tử này còn dám lộ ra sao? Cũng không đúng, cướp đi cũng không được..."
"Hay là trực tiếp tìm Tô Vũ để mua?"
Trong lòng của Lưu Hồng khẽ động, cái tên Tô Vũ kia, lá gan rất lớn, thứ áp đáy hòm của hệ nhà mình cũng dám lấy ra làm tiền đặt cược.
Còn về chuyện giao đấu... Gã tin tưởng sẽ sớm bắt đầu, chỉ cần Trịnh Vân Huy biết giá trị chân thực của thứ này thì tuyệt đối sẽ đáp ứng!
"Không được, Tô Vũ có lẽ sẽ không dám, Trịnh Vân Huy mất đi tinh huyết, dù cho bị mắng một trận thì cũng nhất định sẽ nói ra, chuyện trộm tư liệu liền bại lộ."
"Trừ khi... chờ đồ đến tay Trịnh Vân Huy, rồi hớt từ chỗ hắn, tiểu tử này còn dám lộ ra sao? Cũng không đúng, cướp đi cũng không được..."
"Hay là trực tiếp tìm Tô Vũ để mua?"
Trong lòng của Lưu Hồng khẽ động, cái tên Tô Vũ kia, lá gan rất lớn, thứ áp đáy hòm của hệ nhà mình cũng dám lấy ra làm tiền đặt cược.