Tô Vũ lạnh lùng nói: "Chẳng lẽ chư vị thật sự coi ta là bạch diện để đối đãi? Nếu cảm thấy ta không đủ tư cách, chi bằng để ta gọi một vị chuẩn vô địch, áng chừng phân lượng các ngươi?"
Vài vị Nhật Nguyệt ho ra máu, ánh mắt sợ hãi.
Cường giả Nhật Nguyệt cao trọng!
Huyền Cửu thế mà mang theo một vị Nhat Nguyệt cao trọng đến đây hiệp đàm, mà có vẻ đối phương còn rất nghe lời Huyền Cửu.
Bất quá Ngân Dực không hề sinh khí, ngược lại ánh mắt gã còn phát sáng.
Chuyện tốt!
Điều này đại biểu Huyền Cửu ở trong Liệp Thiên các chính xác là địa vị không thấp, bằng không, hắn làm gì có tư cách lên vị trí chủ đạo ở trước mặt Nhật Nguyệt cao trọng.
"Huyền Cửu huynh hiểu lầm!"
Ngân Dực vội truyền âm cho hai vị Nhật Nguyệt khác: "Cẩn thận một chút, tình huống không đúng lập tức rút lui, bất quá đây cũng là chuyện tốt, nói rõ Liệp Thiên các cực kỳ coi trọng!"
Vài vị giáo chủ đều không nói gì, mạnh được yếu thua là lẽ thường.
Liệp Thiên các mang tới nhiều cường giả như vậy, theo nghĩa tốt mà nói thì đó là coi trọng bọn họ.
Trong phòng, nhân số cũng không ít.
Một số Phó giáo chủ của giáo phái nhỏ cũng đến, đều là thực lực Sơn Hải cảnh, Tô Vũ liếc mắt qua, trong này có ba vị Nhật Nguyệt, 17 vị Sơn Hải, có Sơn Hải sơ kỳ và vài vị Sơn Hải hậu kỳ.
20 vị cường giả.
Nếu như một lưới bắt hết thì xe như Vạn Tộc giáo cũng phế đi gần một nửa.
Tô Vũ vào cửa, quay đầu lại nói: "Huyền Giáp trưởng lão, Bạch Nhất chấp pháp và ta đi vào, những người khác ở bên ngoài trông coi! Không cho phép bất luận một ai tới gần, người vi phạm, giết!"
"Vâng!"
11 vị bạch diện lập tức tan biến ngay tại chỗ.
Động tác đều rất nhanh, đám Ngân Dực âm thầm kinh hãi, thật mạnh, trong 11 vị bạch diện tối thiểu còn có hai ba vị Nhật Nguyệt cảnh, còn lại gần như đều là Sơn Hải cao trọng, thế mà ở Liệp Thiên các lại chỉ có thể canh cửa.
Địa vị Huyền Cửu trong mắt gã cũng càng cao.
Có thể khiến Nhật Nguyệt Sơn Hải nghe lời răm rắp, rõ ràng cao tầng Liệp Thiên các vô cùng coi trọng Huyền Cửu.
Vào phòng.
Tô Vũ không buồn nể mặt ai, trực tiếp ngồi lên ghế chủ vị, mà Huyền Giáp trưởng lão thì ngồi xuống một bên, không hề nói chuyện.
Tô Vũ nhìn về phía cường giả hai bên, nói thẳng: "Chư vị có thể tới, thậm chí là bản tôn đến đây cũng phải mạo hiểm rất lớn, ta đã thấy được thành ý của chư vị! Ngân Dực giáo chủ, ngươi và ta từng gặp qua, ta là kẻ dứt khoát, ngươi nói thẳng đi, muốn điều kiện gì, cần Liệp Thiên các trả giá gì hay làm cái gì."
Ngân Dực thử dò xét: "Huyền Cửu huynh, ta có thể hỏi trước một chút nếu chúng ta gia nhập Liệp Thiên các thì cần phải bỏ ra cái gì không? Mặt khác, thực lực đám chúng ta tiến bộ có quan hệ không nhỏ với vạn tộc, nếu chúng ta gia nhập Liệp Thiên các thì cũng xem như phản đồ, bọn họ không sẽ bỏ qua."
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Liệp Thiên các không quan tâm việc này, trong Liệp Thiên các, phản đồ các tộc cũng không ít, vạn tộc thì có thể thế nào? Một khi mang mặt nạ, người nào nhận biết ai là ai? Đánh giết lung tung thì Liệp Thiên các ta cũng không dễ trêu, một kẻ ngoài sáng, một kẻ trong tối, vạn tộc cũng không dám tùy tiện trêu chọc chúng ta! Thần Ma Tiên Nhân đều phải nể tình, điểm này hẳn mọi người đều biết!"