Một đám người che mặt đột ngột xông về phía nhóm người Hồng Đàm.
Mạnh thì đã đến Sơn Hải, yếu thì chỉ có Đằng Không.
Tô Vũ nhíu mày, tới chịu chết sao?
Muốn giết Hồng Đàm thì đám ô hợp này chỉ là tới nộp mạng, có tác dụng gì chứ?
Quả nhiên, bên phía Hồng Đàm, những người khác không ra tay, Triệu Duệ quét ngang một thương, ầm ầm vang dội, hơn mười tên che mặt bị giết sạch trong nháy mắt.
Tô Vũ nhíu mày, đi chịu chết dứt khoát như thế ư?
Đằng Không thì có lẽ không biết tình huống, Sơn Hải còn có thể không rõ ràng
à?
Muốn chết tập thể?
Hắn còn đang nghĩ ngợi, Huyền Giáp khẽ truyền âm nói: "Tử sĩ, dùng thủ đoạn đặc thù, thủ pháp đặc biệt, tử sĩ cũng không phải là kẻ có thể tự chủ trên việc tu luyện!"
Tô Vũ nghi ngờ hỏi: "Vậy phái người đi chịu chết làm gì?"
Dù chỉ là tử sĩ thì muốn tu luyện tới Sơn Hải cũng không dễ dàng chút nào.
Cứ như vậy đi tìm cái chết uổng phí sao?
Dựa theo Tô Vũ nghĩ, muốn giết mấy người Hồng Đàm không phải nên phải tới cường giả đỉnh cấp, lôi đình một kích à?
Hắn không hiểu nổi tâm tư những kẻ phía sau màn kia.
Mà ngay khi hắn đang cau mày suy nghĩ, đám tử sĩ bị giết kia bỗng nhiên nổ tung từng khối máu thịt, hàng loạt khói mù bốc lên.
Nơi xa, Ngô Nguyệt Hoa vội quát: "Tránh đi, khốn nạn, là thi hủ độc!"
Tô Vũ không hiểu về độc, cũng không biết độc tính này sẽ ảnh hưởng như thế nào.
Bất quá Huyền Giáp lại rất rõ ràng, cấp tốc nói: "Tránh xa một chút, thứ này không khác tử khí lắm, năng lực ăn mòn cực cường, có thể ăn mòn nguyên khí thậm chí ăn mòn biển ý chí!"
Tô Vũ nhíu mày, Độc sư?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!