Vạn Thiên Thánh dứt khoát, khẽ quát một tiếng, khí tức bùng nổ tại phạm vi nhỏ, bóp cho viên long châu không ngừng rạn nứt, thế nhưng vật gánh chịu vốn rất kiên cố, dù là Vạn Thiên Thánh thì giờ phút này cũng không thể không toàn lực ứng phó.
Sau một khắc, khí tức mạnh hơn ba phần!
Phải biết, vật gánh chịu còn không bị hư hỏng sau khi vô địch bị đánh bạo, nên có thể thấy mức độ kiên cố của nó ở tầm cỡ nào.
Một lát sau, ầm ầm vang dội, một cỗ lực lượng cực kỳ cường hãn bùng nổ, Vạn Thiên Thánh không ngừng điều khiển những lực lượng kia dung nhập vào trong không gian, một không gian thật lớn thành hình trong bàn tay ông.
Sau một khắc, một cái Nhật Nguyệt Huyền Hoàng đầm xuất hiện, ông đặt vào đó số lượng Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch còn lại của Tô Vũ, tụ hợp thành dòng nước, nhét vào trong đầm.
Lại một lát sau, hàng loạt Thiên Nguyên khí bị nhét vào, còn có một số trân bảo, đồ vật thượng cổ khác.
Bao gồm hàng loạt thư tịch, có vài thứ là do Tô Vũ vừa mới làm ra.
Đợi đến cuối cùng, khối ngọc bội cũng bị ông bỏ vào.
Vạn Thiên Thánh không ngừng dùng thời không trường hà cọ rửa toàn bộ không gian, dần dần, đồ đạc vừa rồi còn mới tinh đã nhanh chóng biến cũ kỹ, phảng phất như đã trải qua vô số tuế nguyệt.
"Ngươi tiến vào xem hiệu quả đi!"
Tô Vũ bước vào, tiến nhập một không gian hoàn toàn mới.
Tang thương, xưa cũ!
Một tòa đình viện to lớn xuất hiện trước mắt hắn.
Nơi này rất rộng, nồng đậm Thiên Nguyên khí.
Tô Vũ nghĩ tới một chuyện, hắn nhận xét: "Còn thiếu chút đồ vật! Di tích bình thường đều có người từng ở phải không? Ta nghĩ có thể thêm đài luận võ hoặc là có thể lưu lại một chút dấu vết đã dùng qua, những thứ này trông cũ kỹ thì cũ kỹ thật, nhưng vẫn thiếu cảm giác từng bị người dùng rồi."
Chu toàn!
Vạn Thiên Thánh gật đầu, sau đó ông liền nhanh chóng an bài.
Tô Vũ tiếp tục đi dạo trong thành thị nho nhỏ, phảng phất như hắn đã thật sự về tới thời đại thượng cổ, có chút cảm giác thương hải tang điền.
"Phủ trưởng, không có thi thể cũng được chứ?"
"Không cần, bởi vì di tích cổ cơ hồ đều không có thi thể, có thể là đều bốc hơi
rôi."
"Bị người ta làm vỡ nát toàn bộ trong nháy mắt sao?"
"Có khả năng này."
Tô Vũ gật đầu, tiếp tục bước đi, một lát sau hắn lại nói: "Ta chưa từng đi qua di tích cổ, không thể xác định thật giả ... "
"Hả?"
Vạn Thiên Thánh sững sờ nhìn về phía hắn, "Ngươi chưa từng đi qua?"
Tô Vũ hỏi ngược lại: "Chưa từng thì thế nào?"
Vạn Thiên Thánh ngốc trệ không nói gì, không có khả năng, ngươi không có khả năng chưa từng tới di tích!
Mẹ nó, hiện tại ta thật sự rất muốn quay lại quá khứ của ngươi!
Làm sao ngươi có thể chưa từng đi qua di tích?
"Vậy những công pháp của ngươi ... "
"Ta là thiên tài, ta tự suy luận, đáng tiếc không ai tin, ta không thể làm gì khác hơn là nói ta có di tích."
Tô Vũ buồn bực nói: "Không đúng, ta còn không hề nói, là do mọi người tự suy diễn, bọn họ nói nhiều mà ta không phản bác, riết rồi trở thành thật."
Lúc này Vạn Thiên Thánh chỉ có một ý niệm trong đầu.
Ta không tin!
Không có khả năng!
Ngươi đùa ta chắc? Tự học thành tài, ngươi có thể khai khiếu 360 cái?
Tự học thành tài, ngươi đúc thân mấy chục lần còn chưa đúc xong?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!