Đối phương dùng một câu nói toạc ra vấn đề đã khiến cho vô địch Nhân tộc cực kỳ bất đắc dĩ.
Đại Tần vương mặt không đổi sắc, ông biết đây là chuyện xác thực rất khó che giấu vạn tộc.
Chẳng qua là ông không nghĩ tới, bọn gia hỏa này thẩm thấu quá sâu, bên này Nhân tộc vừa mới chuẩn bị kêu gọi thiên tài quay về Nhân cảnh thì đối phương liền biết.
Lần trước khi đàm luận việc này chỉ có vô địch.
Đương nhiên, từ tiểu giới đi ra nhất định phải có mấy người đi xử lý, chưa hẳn là do vô địch tiết lộ tin tức, có lẽ là trong số những người này hoặc là dứt khoát ở ngay trong tiểu giới cũng có ám tử của các tộc.
Hoặc là Đông Tây hai các của Liệp Thiên các đã sắp xếp nhân thủ mua được tin tình báo.
Cái tổ chức này hết sức phiền phức!
Đại Tần vương cân nhắc trong lòng, xem ra đối phương nói rất đúng, không cho tiến vào thì đối phương cũng sẽ chui vào qua một số lối đi bí mật giống như Liệp Thiên các.
Cho tiến vào thì còn có thể khống chế một ít tin tức.
Vạn tộc vẫn luôn để mắt tới di tích ở Nam Nguyên, nguyên nhân không ít, có liên quan đến Tô Vũ mà cung liên quan tới vị trí Nam Nguyên, đó là cảnh nội Đại Hạ phủ.
Rất lâu sau, Đại Tần vương đạm mạc nói: "Muốn đi vao thì có thể! Thế nhưng. .. An toàn sẽ không được bảo đảm!"
"Không cần cam đoan an toàn ... " Có kẻ cười bảo: "Thế nhưng, chúng ta không hy vọng xuất hiện chuyện Vĩnh Hằng ra tay. Hoặc là nói, tình huống ỷ lớn hiếp nhỏ phát sinh. Cường giả Nhân tộc dưới trăm tuổi thì cứ tùy ý ra tay, đánh chết chúng thì đó là do chúng không có năng lực!"
Tự tin!
Cao ngạo!
Cường giả Nhân tộc dưới trăm tuổi có thể tùy ý ra tay!
Đại Tần vương lạnh lùng đáp: "Tốt, ta liền triệu hồi Hạ Long Võ về, tuổi hắn không lớn lắm, vừa khéo chưa tới 100. Ta nghĩ hắn rất tình nguyện chơi đùa với các ngươi!"
Bốn phương thoáng chốc đều câm lặng.
Đệch!
Quên mất vụ này!
Có thiên tài nào có thể địch nổi Hạ Long Võ?
Một đao chém chết cả chục tên còn được.
Nếu là Hạ Long Võ ra tay ... Đừng đùa, thiên tài sẽ chết sạch đó.
Một đám vô địch xấu hổ, nhất thời ai cũng không tiện nói chuyện, hồi lâu sau mới có Tiên tộc Tiên vương cười gượng, "Đại Tần vương chớ nói đùa, dù Hạ Long Võ chưa chứng đạo nhưng đã sớm có danh hiệu Huyết Đồ vương, sao lại chấp nhặt với tiểu bối được."
Đừng có đùa!
Chúng ta đang đàm luận vui vẻ, sao phải nói chuyện quyết tuyệt như vậy làm gì, Hạ Long Võ mà tới thì không chơi được a.
Mà lúc này, Đại Hạ vương lại lạnh lùng cất tiếng: "Muốn tới Nam Nguyên? Nam Nguyên là địa bàn của Đại Hạ phủ ta, các ngươi muốn đến thì đến à? Hỏi qua ta chưa? Hỏi qua đao của ta rồi sao?"
Có kẻ âm thầm chửi bậy, rất nhanh lại có người cười nói: "Đại Hạ vương hà tất phải như thế, Đại Hạ phủ đâu phải không có thiên tài các tộc. Hạ Long Võ sắp chứng đạo rồi, hòa hòa khí khí mà chứng đạo chẳng phải tốt hơn sao?"
Đây coi như là uy hiếp nửa mềm nửa cứng!
Nếu ngươi dễ nói chuyện, thì tới khi Hạ Long Võ chứng đạo chúng ta cũng dễ nói hơn chút.
Ngươi mà cố ý làm khó dễ, Hạ Long Võ muốn chứng đạo chỉ e rất khó.
Đại Hạ vương âm trầm đáp: "Đừng lấy cái này ra uy hiếp ta! Dù ta cho các ngươi đạt được ý nguyện, các ngươi thật sự có thể buông tha Long Võ? Con trai thứ của ta suy nghĩ quá nông cạn, bao gồm cả Vạn Thiên Thánh nữa, chúng luôn cảm thấy hòa giải với các ngươi thì sẽ có cơ hội, đúng là ngu xuẩn!"