Lúc này, trong trí nhớ của Tô Vũ lóe lên từng danh tự.
Tính ra thì kỳ thật mới không bao lâu, cách ngày hắn rời đi Đại Hạ phủ cũng không đến một năm, cuối năm ngoái hắn ra ngoài, hiện tại đã là tháng 10, mới qua hơn 10 tháng mà thôi.
Thật sự có một số người giống như đã tách ra rất lâu.
Chu Hạo dã tính mười phần, thánh nhân Vạn Minh Trạch ...
Nghĩ tới Vạn Minh Trạch, tin tức cuối về cậu ta mà Tô Vũ nghe được cũng từ thật lâu trước đó, khi ấy hắn mới ra khỏi Bách Đạo các không lâu, Ngô Lam đã nói cho hắn biết.
Nàng bảo Vạn Minh Trạch đi rồi.
Vạn Minh Trạch thành lập quân liên minh thanh niên, mang theo không ít người rời đi, bao gồm may vị nam trong top đầu của Bách Cường bảng như Khương Mục, Chiêm Hải, cùng với đại đệ tử Hồ Văn Thăng, kỳ nhân Quách Thánh Tuyền chỉ nghe tên chứ chưa thấy mặt.
Những người này đều theo Vạn Minh Trạch rời khỏi.
Chỉ có mỗi Hồ Thu Sinh có quan hệ khá tốt với Vạn Minh Trạch là không theo cùng.
Còn có cháu trai lão Trịnh là Trịnh Vân Huy, tôn nữ của Hạ Hầu gia Hạ Thiền và Giả mập mạp không biết rõ nội tình kia ...
Lần trước về đây, Tô Vũ không có nhiều cảm xúc thế này.
Bởi vì lần trước, hắn là vì chuyện của Trần Vĩnh mà tới.
Lần này, hắn lại nhiều hơn mấy phần cảm xúc, những người này bây giờ giống như rất xa xôi, nhưng mà trên thực tế cũng không xa xôi đến vậy.
"Ca, tình hình tên Vạn Minh Trạch kia gần đây thế nào?"
Tô Vũ hỏi một câu.
Bạch Phong cũng có chút ngoài ý muốn, "Ngươi còn biết quan tâm chuyện bên ngoài? Vạn Minh Trạch ... Tiểu tử kia không tệ, quân liên minh thanh niên của cậu ta đã khuếch trương lớn hơn rất nhiều, hiện tại cũng có chừng một trăm người ở các phủ, đều là thế hệ thanh niên. Gần đây đang ở mấy hải vực chém giết, luyện tập trước, chẳng mấy chốc sẽ đi Chư Thiên chiến trường tham chiến."
Đã hơn một trăm người rồi sao?
Nói ra thì số người này rất ít.
Nhưng tôn chỉ của cái gọi là quân liên minh thanh niên ... Thật sự là vô cùng trung nhị, dĩ nhiên, không thể không nói nó hết sức lý tưởng, rất tốt đẹp.
Chiến đầu vì hòa bình Nhân tộc!
Chiến đấu vì thống nhất chiến tuyến Nhân tộc!
Đo chính là ngọn co của quan liên minh thanh niên. Người như Vạn Minh Trạch, Hạ Hổ Vưu từ rất sớm rất sớm đã nói cậu ta không phải thánh nhân thì chính là ngụy quân tử, điều này Tô Vũ cũng không quan tâm, dẫu sao lý tưởng Vạn Minh Trạch thật sự rất vĩ đại.
Dù cho chỉ là giả vờ thì cũng đủ vĩ đại!
Chớ nói chi Vạn Minh Trạch cơ hồ là một nghèo hai trắng, chỉ dựa vào một cái lý tưởng thế mà còn tề tựu được hơn một trăm người, đã coi như rất không tệ.
Tô Vũ từng hoài nghi sau lưng người này có vô địch.
Có thể cậu ta là đệ tử của vị vô địch nào đó, cũng không biết rốt cuộc có phải hay không.
"Vậy bọn hắn ở vùng biển biểu hiện như thế nào?"
"Chiến lực rất mạnh!"
Bạch Phong cũng không tiếc tán dương: "Một đám người trẻ tuổi rất có tiền đồ cùng khát vọng! Mạnh hơn chúng ta, chúng ta có lý tưởng, thế nhưng không có cách nào thực hiện, thế nhưng người ta tốt xấu gì đã đi thực hiện lý tưởng của mình, Vạn Minh Trạch đều đã tiến nhập Đằng Không, tại vùng biển cũng gây dựng một chút thanh danh."
Nói xong, anh lại cảm khái: "Nói ra thì người trẻ tuổi thế hệ này đều không tệ!"
Dứt lời, anh lại nói: "Ngươi phải học tập người ta đi!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!