Vị lão sư này mặc dù không quá có trách nhiệm, bất quá không thể không nói, đoạn thời gian khi hắn vừa tới Đại Hạ Văn Minh học phủ, Bạch Phong đã dạy hắn rất nhiều thứ, cho hắn rất nhiều trợ giúp.
Mà có rất nhiều việc, thậm chí là chuyện liên quan đến cơ mật, Bạch Phong đều dạy cho hắn toàn bộ.
Thần văn chiến kỹ chia tách, chế tạo thiên phú tinh huyết, những thứ này Tô Vũ đều biết, người ngoài khát không cầu được mà Bạch Phong lại tùy tiện truyền cho hắn.
Cùng với việc ngay từ đầu anh đã cho Tô Vũ dùng trăm giọt tinh huyết Phá Sơn ngưu để Trúc Cơ, bởi vậy, Tô Vũ mới biết được Phá Sơn ngưu tinh huyết tốt như thế.
Không thể không nói, Phá Sơn ngưu chết nhiều như này thì Bạch Phong cũng là đao phủ gián tiếp.
Từ khi Bạch Phong bị phạt đi Chư Thiên chiến trường, Tô Vũ gần như chưa từng gặp lại anh.
Lần trước dùng thân phận của Thôi Lãng xuất hiện cũng không có cơ hội được nói chuyện với Bạch Phong.
Giờ phút này gặp lại, tâm tình Tô Vũ thật sự rất không tệ.
Tại Chư Thiên chiến trường, hắn bị từng đàn sói đói vây quanh, bốn phía không một ai có thể tin tưởng, cái loại cảm giác luôn luôn phải cầu sinh trong khe hẹp, sợ sau lưng bỗng nhiên có một người cho mình một đao, Tô Vũ cực độ khuyết thiếu cảm giác an toàn.
Mà giờ khắc này hắn lại buông lỏng hơn rất nhiều.
Hắn buông lỏng, Bạch Phong thì lại cảnh giác nhìn quanh bốn phía, hùng hùng hổ hổ.
Tên đường đệ này quá hố người!
Trên đường trở về cũng phải cẩn thận mới được.
Ngô Nguyệt Hoa đã trốn vào hư không, âm thầm tuần tra kẻ địch, Bạch Phong vừa ở phía trước dẫn đường, vừa mắng to: "Đến Đại Hạ phủ, Đại Hạ phủ sẽ có thương đội đi Đại Minh phủ, ngươi đi theo thương đội trở về, tên ngớ ngẩn này mau mau xéo đi!"
"Ta và ngươi chung huyết thống đó."
Tô Vũ cười ha hả, dùng thân phận của Bạch Tuấn Sinh chọc điên lão Bạch hình như cũng hết sức thoải mái.
"Ngươi ... "
Bạch Phong chính xác là tức gần chết, anh giận dữ mắng: "Gia gia làm sao hả? Phụ thân ta rốt cuộc kêu ngươi nói với ta cái gì?"
"Gia gia mở Dương khiếu thất bại, thụ thương nặng ... "
Lời này vừa nói ra, Bạch Phong cũng không thấy ngoài ý muốn, thở dài một tiếng, "Đoán được mà!"
Tô Vũ cũng có chút hiếu kỳ hỏi: "Ngươi mở Dương khiếu rồi sao?"
Cũng đúng, lão sư là người Bạch gia, sẽ biết mở Dương khiếu nhỉ?
Mở ra rồi thì có thể khống chế sao?
Nói thật, triển khai toàn bộ Dương khiếu thì Tô Vũ cảm thấy hẳn là sẽ rất mạnh, nhưng hắn không dám.
Bởi vì Dương khiếu vừa mở liền vô phương bỏ dở, không ngừng hấp thu lực lượng khiếu huyệt của ngươi, Tô Vũ còn đỡ, lực lượng khiếu huyệt của hắn rất mạnh, còn có thể chống đỡ một quãng thời gian, nhưng người bình thường e là không thể được.
Bạch gia lão gia tử thật sự đã triển khai toàn bộ Dương khiếu sao?
Nếu là như vậy, ông sống đến bây giờ còn chưa chết thì cũng rất khó lường, đủ cứng a!
"Không biết!"
Bạch Phong tức giận nói: "Khai Dương khiếu trước tiên phải bạo khiếu huyệt, tự tìm đường chết à! Lão tổ tông lưu lại phương pháp vốn không đáng tin cậy, Dương khiếu nhất định có những biện pháp khác để mở ra ... "
Nói xong, Bạch Phong ý thức được cái gì, có chút ngoài ý muốn, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Tô Vũ, "Dương khiếu?"
Anh tỏ ra hơi khác thường, Dương khiếu gì cơ?
Đương nhiên trên đại thể anh có thể nghe ra ý tứ của lời này.
Cho nên ngay từ đầu cũng không để ý, nhưng bây giờ anh bỗng nhiên ngây ngẩn cả người, Bạch gia chưa từng đặt tên cho khiếu huyệt này.
Đồng dạng, cũng không ai đặt tên cho khiếu huyệt ấy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!