Tô Vũ cảm nhận động tĩnh sau mông, có người muốn đá hắn!
Hắn vô thức muốn phản kích!
Sau một khắc, Tô Vũ nhịn được!
Bịch một tiếng, Tô Vũ làm bộ bay ra một đoạn, lớn tiếng kêu lên đau đớn, mà phía sau Bạch Phong nhe răng trợn mắt, rất nhanh đã lén thu hồi bàn chân đang đau nhức dữ dội, trong lòng anh thì điên cuồng mắng!
Vừa mắng lại vừa ngoài ý muốn cùng nghi hoặc.
Cái quỷ gì?
Đường đệ của ta mới vừa vào Đằng Không không lâu, ta đường đường là nửa bước Lăng Vân, thế mà đá ra một cước còn làm chân đau như muốn gãy, tình huống như thế nào đây?
Mà giờ khắc này, Tô Vũ thì bất động thanh sắc, trong lòng hắn lại cười thầm, vờ rút ra từ sau mông một tấm thép lớn, quay đầu nhìn về phía Bạch Phong, một mặt ủy khuất nói: "Ngươi đá ta làm gì? Ngươi xem, huyền giai hộ thuẫn của ta đều bị ngươi đá bẹp, ngươi ra tay quá độc ác!"
Bạch Phong nháy mắt mấy cái, vừa rồi là có hộ thuẫn sao?
Ta không cảm nhận được a!
Đường đệ của ta là Đúc Binh sư, có huyền binh thì cũng không ngoài ý muốn, nhưng khi ta giơ chân đá lại không có cảm giác gì mà?
Dù còn hơi nghi hoặc một chút, nhưng Bạch Phong cũng không lo được những thứ này, anh cả giận mắng: "Ai bảo ngươi tới? Lần trước ta đã kêu ngươi cút, ngươi không nghe thấy hả?"
"Gia gia thụ thương, ta tới báo tình hình cho ngươi, nhị thúc cũng muốn nói với ngươi mấy câu, ta tới chuyển lời!"
"Nói!"
"Đến Đại Hạ phủ đã rồi lại nói!"
"Ngươi ... "
Bạch Phong giận dữ, Tô Vũ thì một bộ lợn chết không sợ bỏng nước sôi: "Không đến Đại Hạ phủ ta sẽ không nói."
Ngô Nguyệt Hoa lười chậm trễ thời gian, mở miệng khuyên: "Mau chóng trở về, hiện tại kêu cậu ta đi chẳng lẽ sẽ do ngươi tiễn người trở về? Đi về Đại Hạ phủ trước đã!"
Bạch Phong bất đắc dĩ, cũng phải, giờ mà đuổi người đi thì không ai có thể hộ tống tên đường đệ ngu đần này.
Người của Liệp Thiên các vừa rồi đã sợ quá chạy mất rồi.
Mà lúc bấy giờ, Hoàng Cửu bị hù sợ thì đang đứng xa xa quan sát một thoáng, âm thầm cười khẽ, Bạch Phong đến rồi!
Đã như vậy thì nhiệm vụ của mình xem như hoàn thành.
Còn không tồi, khởi đầu tốt đẹp, nhiệm vụ đơn đầu tiên hoàn thành hết sức thuận lợi a!
Nhân toc cung không the khinh thường.
Nữ nhân kia cực kỳ bá đạo, thực lực cũng rất mạnh.
Khả năng chiến đấu như thế nào thì chưa nói, nhưng một tôn độc đỉnh kia kém chút đã độc chết mình, vẫn phải cẩn thận hơn mới được.
"Huyền Cửu, nhiệm vụ hoan thanh, ta rut lui trước! Nhận thêm nhiều nhiệm vụ chút, đội của chúng ta vừa đến đã hoàn thành nhiệm vụ, xem ra mục tiêu mà Huyền Cửu ngươi lựa chọn cũng không tồi!"
Huyền Cửu không đáp lời, y cũng không để ý, có lẽ đối phương còn có việc, hẳn là đang ẩn núp trong bóng tối, mặc kệ hắn!
Mà sau khi Tô Vũ gặp được Bạch Phong thì tâm tình hắn rất tốt!
Chuyện mặt nạ bị giấu trong người đang chấn động, hắn cũng lười quản, không có việc lớn gì cả, đại khái là Hoàng Cửu truyền tin tới mà thôi.
"Ta muốn đi Đại Hạ phủ!"
Tô Vũ thầm nghĩ như thế, lại nhìn Bạch Phong, nhìn kiểu gì cũng thấy rất vừa mắt.
Lão Bạch, đã lâu không gặp a!
Thật sự rất lâu rồi!
Cũng phải tới 4 tháng không nhìn thấy anh.
Bất quá ... lão sư của mình, chậc chậc, Đằng Không cửu trọng, aiz, quá đáng thương, quá thê thảm.
Thế này thì cũng quá yếu rồi!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!