Lời này vừa nói ra, không ít người lộ ra ánh mắt dị dạng.
Mẹ nó!
Đại Minh phủ đều thành cái đức hạnh này rồi!
Miệng thật thối!
Càng mấu chốt hơn ở chỗ, ngươi chọc hắn, hắn đánh không lại ngươi, hắn sẽ gọi phụ huynh.
Bây giờ quả thực là Đại Minh vương đang tọa trấn Nhân cảnh.
Đại Minh vương sẽ vì Bạch Tuấn Sinh mà ra mặt sao?
Vô địch thông thường thì không có khả năng, nhưng Đại Minh vương thì khó
nói
Bạch gia thật sự mà cầu đến Đại Minh vương bên kia, có lẽ Đại Minh vương sẽ ra mặt.
Tô Vũ đầy mặt đắc ý, "Đừng có lấy vô địch hay Nhật Nguyệt ra dọa ta. Ta không sợ đâu! Không chỉ như vậy, ta nói cho các ngươi biết, ta còn có át chủ bài, ta ...
Nói đến đây, hắn vội ho một tiếng, giống như có chút lỡ miệng, cấp tốc lôi kéo lão Tê rời đi.
Những người khác lộ vẻ nghi ngờ, có ý gì?
Át chủ bài gì?
Cùng lúc đó, lão Tê tò mò hỏi: "Bạch huynh, ngươi còn có át chủ bài gì vậy? Không có chuyện gì thì đừng trêu chọc những tên kia."
"Sợ cái gì chứ, biết Liệp Thiên các không?"
"Dĩ nhiên. Ta vừa nghe nói rồi, ngươi không biết đâu, trước khi ngươi đến có một gia hỏa Liệp Thiên các xuất hiện, hắn tên là Huyền Cửu, vô cùng cường đại. Nhật Nguyệt cường giả cùng thống tĩnh Long Võ vệ Ám Vệ tọa trấn bên này giao thủ với hắn, kết quả hắn chẳng những không rơi vào thế hạ phong, mà còn ung dung chạy thoát ... "
Lão Tề nói một hồi lại cảm khái: "Đại Hạ phủ càng ngày càng nhiều cường giả hội tụ, Liệp Thiên các kia ở Chư Thiên chiến trường nghe nói cũng là thế lực lớn, có rất nhiều vị vô địch, không nghĩ tới bây giờ cũng đến Nhân cảnh."
Tô Vũ ra vẻ đắc ý, "Không cần ngươi phải nói! Ngươi biết không? Liệp Thiên các sẽ cho một số thiên tài cùng cường giả Liệp thiên điểm bảng, có thể tùy thời đề ra bất kỳ yêu cầu gì, đưa tiền là được, giết người phóng hỏa hay cái gì họ cũng làm!"
"Cái này thì ta biết, bất quá nghe nói chỉ cho các đỉnh cấp thiên tài thôi, tỉ như thiên tài trên Liệp Thiên bảng hay một số cường giả Sơn Hải Nhật Nguyệt, không có quan hệ gì với chúng ta ... "
"Thôi đi, ta cũng là thiên tài!"
Tô Vũ một mặt tự ngạo, "Ta là một trong Thiên đô bát kiệt, ta còn trẻ như vậy đã là Đằng Không, ngươi hiểu mà!"
Lời này vừa nói ra, lão Tề ngoài ý muốn, giống như nghĩ tới điều gì, y vội truyền âm: "Ý ngươi là ... "
"Đừng truyền ra ngoài, chớ nói lung tung! Nắm giữ điểm bảng không tính là làm việc sai trái, không tính là cấu kết Vạn Tộc giáo, thiên tài cường giả Nhân cảnh chúng ta ở Chư Thiên chiến trường cũng có thứ đồ chơi này, không có chuyện gì!"
Lão Tề bây giờ đã hiểu rõ, trong lòng cực kỳ chấn động, Bạch Tuấn Sinh lấy được điểm bảng sao?
Khó trách hắn lại lớn lối như thế!
Đây là cảm thấy có thể ỷ vào Liệp Thiên các mà đấu lại những người kia!
"Liệp thiên điểm bảng ... Ngươi thật sự lấy được à?"
"Ha ha!"
Tô Vũ cười ha hả một tiếng, không nói chuyện gì mà chỉ nhướng mày, gương mặt đầy vẻ đắc ý.
Ta lấy được!
Rất nhiều!
Điểm bảng chỉ có bạch diện cầm một ít, Tô Vũ thì nắm giữ tận 100 phần, ba vị bạch diện khác riêng phần mình nắm giữ 30 phần, tổng cộng cũng có 190 phần điểm bảng.
Nói một cách khác, trong thời gian Tô Vũ toa trấn Đại Hạ phủ thì hắn có thể liên lạc cùng 100 vị khách hàng.
Những tin tức này có thể thẳng tới tai hắn.
Đương nhiên, ba vị bạch diện khác nhiều ít gì cũng có chút quyền lợi, thế nhưng chủ yếu vẫn phải nghe theo Tô Vũ.
Lão Tề có chút hâm mộ, nghe nói đây là thứ chỉ cho đỉnh cấp cường giả cùng thiên tài, Bạch Tuấn Sinh thế mà lại lấy được!
Đối với Liệp Thiên các, mọi người đều biết một chút, quả thật không tính là Vạn Tộc giáo.