Vạn giới rung chuyển.
Nhân cảnh.
Đại Hạ Phủ.
Tu Tâm các.
Vạn Thiên Thánh cũng thu được tin tức, lần này ông hít một hơi thật sâu, giỏi thật, tượng đá cũng phải chạy ra ngoài!
Còn chuyện mấy người Đại Hạ vương chém giết Long Tằm vương thì ông lại không quá để ý.
Giết một tôn vô địch, làm kinh sợ tứ phương cũng đã xuất hiện trong tiên đoán của ông.
Đại Tần vương không phải kẻ hiền lành, nhưng bởi vì quá nhiều vấn đề cố kỵ mà mãi không hạ được quyết tâm, lần này cuối cùng cũng dứt khoát một phen, đây có thể coi là chuyện tốt.
Đương nhiên, nếu Nhân tộc chưa trừ được nội hoạn, Đại Tần vương vẫn sẽ còn nhiều băn khoăn.
Mục tiêu kế tiếp của Đại Hạ Phủ chính là giúp Đại Tần vương giải trừ tất cả phiền toái.
"Từ lúc này trở đi sẽ không còn ai dám đến Tinh Hồng cổ thành nữa, nếu vậy, sau khi mấy người Đại Hạ vương giết Long Tam vương, Nhân cảnh sẽ trở thành điểm ngắm kế tiếp."
Vạn Thiên Thánh cảm thấy thật khó xử lý!
Đại Hạ Phủ làm đủ thứ chuyện mà đều bị Tô Vũ cướp hết sự chú ý.
Má nhà ngươi, cuối cùng ngươi cũng nghỉ được rồi đúng không?
Dù ngươi muốn không nghỉ, hiện tại cũng chẳng còn ai đi gây sự với ngươi, ngươi an tâm ở cổ thành làm thành chủ đi.
Còn cảnh tượng mà mình nhìn thấy ... Có lẽ là giả!
Dù không phải giả thì khi hắn trở về Nhân cảnh, đó cũng là chuyện của nhiều năm sau.
Không chừng không phải là lúc này.
Vạn Thiên Thánh thở hắt ra, ta sống mệt quá.
Chư thiên vạn giới, chưa từng có ai đoạt được sự nổi bật của Đại Hạ Phủ, chỉ có mình Tô Vũ liên tiếp cướp đi mấy lần, dẫn tới kế hoạch di tích Nam Nguyên mãi không có biện pháp thi hành.
Ngay cả sự kiện đa thần văn học viện mở ra, phương pháp tách thần văn chiến kỹ cũng chỉ hấp dẫn được một đám cá nhỏ.
Phải biết rằng trước khi Tô Vũ xuất hiện, đây mới là mục tiêu bị vạn giới chú mục!
"Cuối cùng cũng quay về quỹ đạo bình thường!"
Vạn Thiên Thánh hít sâu một hơi, thật may mắn!
Tiểu tử, ngươi cứ ở cổ thành đi, tuyệt đối đừng gây chuyện nữa, ta sợ lắm rồi, cảm giác mọi chuyện không nằm trong khống chế thật sự quá tồi tệ!
Giờ khắc này, mọi người đều cảm thấy Tô Vũ đã có thể ngừng nghỉ.
Mà lúc này Tô Vũ lại nhìn thấy lời nhắn của Huyền Giáp.
Hắn cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
Bảo ta về Nhân cảnh?
Bởi vì Nam Nguyên có di tích, có khả năng cứu được mạng mình?
Tô Vũ cạn lời!
Vớ vẩn, Nam Nguyên có di tích hay không, chẳng lẽ ta không biết?
Đưong nhiên, trừ han ra thì có lẽ không ai tin tưởng Nam Nguyên không có di tích, nói thật, ngay cả đám người Hạ Hầu gia cũng cảm thấy Nam Nguyên có di tích, chỉ là chưa phát hiện ra mà thôi.
"Về Nhân cảnh ... "
Tô Vũ trầm tư, ta có thể trở về sao?
Hoặc là nói, hiện tại ta trở về có ích gì không?
Hắn đột nhiên nhìn về phía phủ thành chủ, liếm liếm môi, có thể mang cổ thành về cùng không?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!