Lầu hai.
Đại sảnh tiếp khách.
Tô Vũ lướt tới cửa, nhàn nhạt nói: "Hai vị, mời!"
Thổ Hách và Phù Thổ Linh đều không thèm để ý, thân phận bọn họ tôn quý, Liệp Thiên các cũng phân giai cấp, không tiền, không thực lực, không lên được lầu hai.
"Chúc mừng Phù Thổ Linh chân quân xuất quan!"
Tô Vũ chúc mừng một câu, Phù Thổ Linh tùy ý đáp lại: “Đừng chúc mừng, mất mặt!"
Tô Vũ cười thầm, dĩ nhiên là ngươi phải mất mặt.
Thôi, không đùa ngươi nữa.
Tô Vũ cũng lười nhiều lời, hắn mời hai người kia ngồi xuống, yên lặng nhìn bọn họ, không lên tiếng, bảo trì cảm giác thần bí.
Hai người Thổ Hách không thấy có gì lạ, Thổ Hách chủ động lên tiếng: "Giúp ta truyền tin tức cho Thổ Linh tộc, đến Thổ Linh trưởng lão trú ở Ngũ Hành thông đạo là được!"
Tô Vũ khẽ gật đầu: "Được! Còn nhu cầu gì khác không?"
“Cho ta một phần điểm bảng!"
Phù Thổ Linh mở miệng.
Tô Vũ gật đầu, hắn có cái này, 2 ngày trước người Địa bộ tới đưa một đám đến phân bộ, chính là để thỏa mãn nhu cầu đám thiên tài này, gần đây thiên tài rất hay làm mất điểm bảng.
Giao một phần điểm bảng cho Phù Thổ Linh, Phù Thổ Linh nhìn thoáng qua, thổn thức nói: "Quả nhiên đã không còn trên bảng!”
Gã đang nói đến Tô Vũ.
Sau đó, gã nhìn về phía Tô Vũ, đoạn hỏi: "Hiện tại Liệp Thiên các có tin tức kỹ càng tỉ mỉ về Tô Vũ không?”
"Chân quân muốn biết điều gì?"
"Thực lực, cảnh giới, khi nào sẽ chết ... "
Dù ngươi chết thì ta vẫn sẽ không chết!
Tô Vũ nói thầm, nhưng ngoài mặt lại bình tĩnh đáp: "Chân quân có thể tìm hiểu thông qua điểm bảng, ta không biết rõ ràng về vấn đề này."
"Vậy thì thôi!"
Phù Thổ Linh bỏ qua, Thổ Hách mở miệng: "Vậy ngươi giúp ta truyền một ít tin tức ... Thôi, để chúng ta tự làm, giá cả thế nào?"
Hai người đã có điểm bảng, đương nhiên là có thể tự chuyển đạt tin tức.
Tô Vũ không thèm để ý, gần đây người truyền tin tức đều dùng mật ngữ.
Có xem cũng không hiểu.
Nhìn cũng như không.
“Các ngươi truyền đi, ta phải hỏi ý kiến tổng bộ xem phải thu bao nhiêu phí dụng."
"Được!"
Hai người bọn họ cũng không nói nhiều, nhanh chóng truyền tin tức, do Thổ Hách thao tác, có vẻ Phù Thổ Linh còn chưa quen thuộc với mật ngữ.
Tô Vũ chửi thầm, làm như đang phòng trộm ấy.
Có bí mật gì không mà cần dùng mật ngữ?