Ngay sau đó, Huyền Cửu lại nói: "Tô đại nhân, ngươi sẽ không hối hận khi gia nhập Liệp Thiên các, có lẽ Liệp Thiên các có thể cứu ngươi!"
Lúc này, y gỡ mặt nạ xuống.
Lộ ra gương mặt tái nhợt!
Không phải Nhân tộc, cũng không phải chủng tộc Tô Vũ biết, trên mặt đối phương không có bất cứ dấu hiệu chủng tộc đặc thù nào, chỉ có đôi mắt hơi khác lạ, mang theo chút ánh lửa.
"Ta đến từ Hỏa Đồng tộc!"
Huyền Cửu nhìn về phía Tô Vũ, tay cầm mặt nạ, “Đại nhân chỉ cần đeo chiếc mặt nạ này vào, từ nay về sau ngài sẽ là Huyền Cửu của Liệp Thiên các! Đeo mặt nạ, dưới vô địch không thể tra xét bộ dạng, có thể liễm tức, có thể câu thông với Liệp Thiên các ... Phối hợp với liễm tức biến hóa chi thuật của đại nhân thì chuẩn vô địch cũng không thể nhìn thấu đại nhân! Nếu có một ngày đại nhân trở thành trưởng lão, đeo mặt nạ trưởng lão vào rồi thì vô địch cũng không thể tra xét thân phận ngươi."
Trong lòng Tô Vũ khẽ động, “Cướp được không?"
“Không thể!"
"Người còn, mặt nạ còn, người chết, mặt nạ nát! Đương nhiên có thể chủ động đưa tặng đại nhân, Liệp Thiên các cũng sẽ lập hồ sơ, Liệp Thiên các sẽ biết thân phận đại nhân, nhưng những người khác thì không biết!"
Liệp Thiên các có rất nhiều đồ tốt!
Tô Vũ thầm nghĩ, hắn quả thật không nhìn thấu mặt nạ trắng này, kẻ hắn gặp lúc trước không phải kẻ hiện tại, nhưng bọn họ đều giống nhau, khó có thể phân biệt, trừ khi chính bọn họ tự báo danh.
Mà đây chỉ là mặt nạ trắng, vậy mặt nạ trưởng lão thì sao?
Khó trách Liệp Thiên các thần bí như vậy!
Có lẽ trong hiện thực đám người kia đều có thân phận khác, nhưng đeo mặt nạ lên rồi thì không ai biết bọn họ là ai, ngay cả vô địch cũng không nhìn thấu bộ dạng và thân phận bọn họ, thực đáng sợ.
Không chừng trong đó còn có cường giả Nhân tộc.
Ngày hôm nay Tô Vũ đã có thêm hiểu biết về Liệp Thiên các.
Thần bí, cường đại, mấu chốt là còn có Liệp Thiên bảng, thứ này mới đáng gờm.
Huyền Cửu nhìn về phía Tô Vũ, ánh mắt lộ vẻ giãy giụa.
Kỳ thật y đã động tâm!
Y muốn giết Tô Vũ!
Muốn tranh một đường sinh cơ cho chính mình.
Nhưng nghĩ tới Liep Thiên các, cuối cùng y thở dài một tiếng, mở miệng: "Đại nhân ... Là người tốt!"
“Hå?"
Tô Vũ sửng sốt, ngây ngẩn cả người.
Hắn bị phát thẻ người tốt ư?
Đùa à?
Vậy mà ta lại được phát thẻ người tốt?
Ta giết bao nhiêu người, bao nhiêu cường giả vì ta mà chết, hiện tại có thể coi ta như đại ma đầu, vậy mà có người nói ta là người tốt, còn là người Liệp Thiên
các!
Huyền Cửu mỉm cười, tử khí trên người bắt đầu tràn lan, thở dài, "Đại nhân thấy ta bó tay chịu trói, lại không muốn giết ta, có lẽ ... Đây là sự kiêu ngạo của thiên tài. Bản tính đại nhân vẫn là người thiện lương. Ta hy vọng đại nhân nhận lấy cái mặt nạ này, nhận danh hào Huyền Cửu, mong rằng sau này Liệp Thiên các có thể giúp đại nhân loại trừ tử khí."
Dứt lời, tử khí liền ăn mòn toàn thân y, y không hề áp chế, không hề chống cự, để mặc tử khí cắn nuốt chính mình, y thở dài, nói: "Tô đại nhân, đây là kết cục bị tử khí ăn mòn, Liệp Thiên các rất có thành ý, thành tâm mời đại nhân gia nhập, trở thành một thành viên trong chúng ta, đại nhân ... Không phải ngài cũng bị Nhân tộc ghét bỏ sao? Nếu thế thì tại sao không gia nhập Liệp Thiên các?"
Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Xin lỗi, như nhau cả thôi, Liệp Thiên các cũng không nơi tốt lành gì, nói những lời như thế với ta chẳng có ý nghĩa gì hết."
“Cũng đúng!"
Huyền Cửu đã hoàn toàn bị tử khí cắn nuốt, Tô Vũ không nhúng tay, Huyền Cửu lại thở dốc nói: "Ta vẫn hy vọng đại nhân giữ lấy điểm bảng, đây cũng là nhiệm vụ cuối cùng của ta, mạng ta do Liệp Thiên các cứu về, có thể chết trong khi chấp hành nhiệm vụ, ta không hối hận. Ta chỉ cầu mong đại nhân có thể giúp ta một lần, hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng của ta."
"Điều ta có thể làm vì đại nhân đó là triển lãm kết cục bị tử khí ăn mòn hoàn toàn ... "
Oanh!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!