Hắn muốn thử xem chiến lực của chính mình.
Vừa nói chuyện, Tô Vũ vừa thuận tay đóng chặt cửa phân bộ lại.
Không phải là lo lắng gia hỏa này sẽ bán đứng hắn, bại lộ vị trí của hắn cũng chẳng sao, cùng lắm thì ta bế quan ngay trong cổ ốc ở đây.
Hiện tại bán đứng hắn, kẻ có thể tới giết hắn chỉ có Hắc Ma.
Hắc Ma thì cứ chờ bên ngoài đi!
Huyền Cửu không động thủ, y nói: "Ta không giết được đại nhân, đại nhân rất mạnh.”
Tuy nói vậy, nhưng trong lòng y lại cảm thấy nếu chiến thật thì chưa chắc Tô Vũ có thể giết được y.
Y là Sơn Hải thất trọng!
Tô Vũ từng giết Nhật Nguyệt, nhưng Liệp Thiên các biết rõ hắn giết được Nhật Nguyệt là nhờ kích nổ thần văn của Diệp Bá Thiên, không phải bản lĩnh chân thật của hắn, Tô Vũ giết được Sơn Hải nhị tam trọng đã là không tồi.
Giỏi lắm thì hắn có thể giao chiến với Sơn Hải trung kỳ mà thôi.
Tô Vũ bật cười, "Không thử xem ư? Giết ta rồi thì bảo vật giá trị 6 - 7 ngàn sợi thiên địa huyền quang trong tay ta sẽ thuộc về ngươi, vô địch còn động tâm, hiện tại cửa đã đóng, chỉ có chúng ta trong phòng, giết ta, thần không biết quỷ không hay, thành trì bị phong tỏa, ngươi chỉ cần nói là không gặp được ta, vậy không phải xong rồi sao?"
Huyền Cửu hơi chấn động.
“Ta còn không nằm trên bảng, sinh tử không ai biết, không phải sao? Nếu chết thật, vậy cứ nói là ta bị tử khí ăn mòn đến chết, ai biết là ngươi làm?"
Tô Vũ tiếp tục dụ dỗ Huyền Cửu.
Huyền Cửu tỏ thái độ chấp nhận số phận, mặc cho hắn giết, Tô Vũ cảm thấy không thú vị, rất nhiều người đều đi săn thành viên Liệp Thiên các, Liệp Thiên các không phải thứ tốt, Nam Bắc nhị lâu nhận nhiệm vụ ám sát, còn bán đứng tình báo về Tô Vũ, đó đều là tội lỗi.
Vậy mà gặp được một gia hỏa tỏ ra nhận mệnh, mặc hắn giết ... Đây không phải tình huống Tô Vũ hy vọng nhìn thấy, làm vậy chẳng có ý nghĩa gì.
Lúc bấy giờ, nghe hắn nói ra những lời này, Huyền Cửu ngẩng đầu, ngữ khí hấp tấp: “Đại nhân đừng cố ý làm thế, ta sợ ta không nhịn được, dụ hoặc như vậy quá lớn!"
Bảo vật giá trị mấy ngàn sợi thiên địa huyền quang!
Sức dụ hoặc quá lớn!
Có lẽ giết Tô Vũ là có thể kéo dài mạng sống, kéo dài thời gian tử khí lan tràn, có thể giúp mình thăng cấp, cho mình cơ hội sống sót.
Một đống ý niệm dâng lên trong đầu Huyền Cửu.
Tô Vũ nhìn y, cảm thấy ngoài ý muốn.
Một người đã sắp chết mà còn nguyện trung thành với Liệp Thiên các như vậy, rốt cuộc Liệp Thiên các có ma lực gì có thể khiến người ta chịu chết?
Một tổ chức chỉ quan tâm lợi ích đáng giá để thành viên liều chết cống hiến sao?
"Liệp Thiên các để mặc ngươi bị ta giết, rốt cuộc bọn chúng đã cho ngươi chỗ tốt gì, dù chỗ tốt lớn thế nào thì chết rồi cũng thành vô dụng, chẳng lẽ là người nhà ngươi bị khống chế?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!