Ta sẽ không làm vậy!
“5000 sợi, không biết lấy được đến tay không đây."
"Nếu lấy được, không biết bao nhiêu là thiên địa huyền quang, bao nhiêu là bảo vật khác?"
2300 sợi lần trước phần lớn là bảo vật khác, thiên địa huyền quang chỉ có 500 sợi, lần này không biết có bao nhiêu là thiên địa huyền quang.
Thôi kệ, Tô Vũ không quá để ý việc dùng bảo vật thay thế.
Dù sao thiên địa huyền quang chỉ có tác dụng tốt ở thời điểm đúc thân, nhưng khi Lăng Vân cửu biến, Sơn Hải hợp khiếu, Nhật Nguyệt tu luyện thì hiệu quả chỉ bình thường.
Trong lòng Tô Vũ tính toán nghĩ cách để thuận lợi thu đồ về.
Sau đó, Tô Vũ nhanh chóng có quyết định.
Lấy Cục lông nhỏ ra, Cục lông nhỏ ngáp một cái, không vui nói: "Hương Hương, ngươi thối thế, ngươi cọ rửa biển ý chí đi, thối lắm!"
Trong biển ý chí của han cung có một ít tử khí lan tràn.
Đương nhiên là bao trùm không nhiều.
Hiện giờ Cục lông nhỏ đang tránh ở khu vực chưa bị lan đến, cảm thấy thối ơi là thối. Nó buồn bực, ủy khuất không thôi. Chỗ ngủ của nó thối tới không ngửi nổi, hiện tại chỉ có thể ghé vào thần văn, cọ cọ hương vị thần văn thì mới có thể ngủ được.
"Chỉ biết ăn với ngủ, chẳng biết nuôi ngươi để làm gì!"
Tô Vũ hừ lạnh một tiếng, lại dặn dò: "Hai ngày sau ngươi đi ra ngoài lấy nhẫn trữ vật về cho ta, kiểm kê đồ vật bên trong xem có bẫy hay không, sau đó tự tìm một gian cổ ốc rồi trốn đi!"
“Hả?"
Cục lông nhỏ lộ ánh mắt sợ hãi, “Một mình ta đi thôi sao?"
Nó hơi sợ, một mình nó đi như vậy thì cô đơn lắm lắm.
"Đương nhiên chỉ có mình ngươi rồi, ta phải trốn để chấn nhiếp bọn họ!"
Tô Vũ híp mắt, “Nếu ta đi ra ngoài, ngươi cảm thấy đám người kia nguyện ý để ta bóc lột bọn họ sao? Ta không ra, bọn họ sẽ không động thủ, dù nhìn thấy ngươi thì cũng sẽ không động thủ!"
Huống chi nếu bọn họ thấy ngươi mà động thủ đánh chết ngươi, Đại Đại nhà ngươi tới đây cũng là phương án không tệ.
Dường như Cục lông nhỏ biết tâm tư hắn, nó chui vào trong biển ý chí lăn một vòng, không nói chuyện, lắng lặng ôm một thần văn trở về ngủ tiếp.
Mỗi ngày Hương Hương đều nghĩ tới việc đánh chết nó!
Hừ, thật xấu xa.
Chưa chắc Đại Đại sẽ đến, chắc chắn Đại Đại lại ngủ say rồi.
Mặc kệ, Cục lông nhỏ quyết định trước cứ ngủ ngon cái đã.
Tô Vũ tính toán, nghĩ xem có nên giết con tin hay không?
Nhưng thôi.
Nếu giết con tin, sau này những đại tộc đó chắc chắn sẽ không ngừng gây chuyện với hắn, việc này không phù hợp với ý tưởng điệu thấp của hắn, sắp tới hắn muốn điệu thấp một khoảng thời gian để an tâm đúc thân.
Thả bọn họ đi, sau đó hắn sẽ tiếp tục giết Tử Linh để cổ thành phong bế lần nữa, hắn muốn trở thành người sống duy nhất trong thành.
À không, vẫn còn một Cục lông còn sống nữa.
À phải, quên mất Phù Thổ Linh vẫn đang bị nhốt!
Gia hỏa này còn chưa được thả ra, hiện tại vẫn bị vây trong phong ấn của chính gã. Dựa theo lời gã nói thì phong ấn có thể bảo trì trong một tháng, một tháng sau, phong ấn mới biến mất!
Tô Vũ thầm nghĩ, lần này Ngũ Hành tộc không mang gã đi, trong thành có hai vị cường giả Ngũ Hành tộc, nhưng chính bọn họ cũng không mở được cửa.
Tô Vũ bật cười!
Vậy thì đừng trách ta!
Sắp tới hắn sẽ làm theo kế hoạch, 3 ngày giết một đầu Tử Linh Sơn Hải đỉnh phong, biến cổ thành thành địa bàn của mình hắn, hắn muốn làm thế nào thì làm thế đó. Khoan đã, không đúng, vẫn còn Hắc Ma!
Trong lòng Tô Vũ khẽ động, đúng, lão gia hỏa kia còn sống, ta khó mà khống chế được toàn bộ cổ thành.
Ông ta chết rồi thì ta mới có thể phong thành vĩnh viễn.
Tô Vũ nhíu mày, Hắc Ma rất mạnh!
Dù đã bị thương thì lão vẫn cường đại đến mức đáng sợ, Nhật Nguyệt cửu trọng lại có thành chủ lệnh, hơn nữa chắc chắn lão còn vô số thủ đoạn khác, hắn không thể đối phó được ông ta. Nhất là một khi khôi phục thương thế, khả năng cao ông ta sẽ tìm đến tính sổ với hắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!